Trong thôn vô cùng yên tĩnh, bóng đêm như một tấm màn dày đặc không thể vén lên, đen kịt và nặng nề. Vừa nãy còn có thể nghe thấy tiếng chó sủa, giờ phút này toàn bộ đều rơi vào yên lặng, chỉ còn lại âm thanh những loài côn trùng kỳ quái trong núi vang vọng khắp nơi.
Kiều Văn Khiết nắm chặt trong tay một cục đá sắc nhọn, bước từng bước hướng về căn nhà duy nhất trong thôn còn sáng đèn.
Ngói nhà đã cũ nát, cánh cửa gỗ mục nát tả tơi, gần như không thể đóng kín lại. Người ở đây dường như cũng không để tâm xem cửa nhà mình có đóng hay không, họ chẳng mảy may lo lắng sẽ bị trộm cướp, hay người trong phòng sẽ bỏ trốn.
Nghĩ tới con đường sông duy nhất thông ra bên ngoài, trái tim Kiều Văn Khiết nhói lên từng cơn đau đớn.
Trước kia, Lâm Lâm có từng trốn ra ngoài qua đường đó không? Con sông ấy nước chảy xiết, không có thuyền thì căn bản không đi được. Đường sông không thể đi, Lâm Lâm liệu có từng chạy vào rừng? Nhưng nhà nào trong thôn cũng nuôi chó, mà lại là chó săn được huấn luyện bài bản. Giữa rừng núi rậm rạp thế kia, Lâm Lâm làm sao có thể trốn ra ngoài được?
Cô đẩy cánh cửa gỗ mục nát bước vào nhà. Vừa bước qua ngưỡng cửa, giống như thể cô rơi vào một thế giới khác, tất cả âm thanh bên ngoài đột nhiên rút đi, không khí trong phòng lại trở nên ồn ào kỳ dị. Nhưng lần này, cô không còn nghe thấy tiếng khóc của Lâm Lâm nữa.
Trong phòng có một người đàn ông đang ngồi. Khi ở trong rừng tối đen, Kiều Văn Khiết còn chưa nhìn rõ được mặt gã. Lúc này vừa bước vào nhà, rốt cuộc cũng thấy rõ, khuôn mặt lấm la lấm lét, trên lông mày có hai vết sẹo như bị thú dữ cào qua, trông xấu xí dữ tợn. Thêm vào đó, gã mang theo một loại sát khí rợn người, khiến gã càng trở nên đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play