Nếu không phải Diêu Kình đã trải qua bao sóng gió, tâm lý vững vàng, thì ngay khoảnh khắc nhìn rõ gương mặt những người trong ảnh, anh ta suýt chút nữa đã ném bay luôn chiếc điện thoại trong tay.
Anh ta còn giữ được bình tĩnh, nhưng Kiều Văn Khiết đứng cạnh thì không. Vừa thấy ảnh, cô lập tức hoảng sợ kêu lên. Rõ ràng trước đó những bức ảnh đó chỉ là cảnh núi rừng, đường sông bình thường, vậy mà chỉ bị Quý Nam Tinh chạm tay vào, trong ảnh liền hiện ra vài bóng người quỷ dị. Nhìn kỹ thêm chút nữa, toàn thân cô liền dựng tóc gáy, nổi da gà nổi khắp người.
Tiêu Dã cúi đầu, cẩn thận đếm số “người” quỷ dị trong ảnh: “Bốn người, vậy trong thôn này có bốn con quỷ?”
Quý Nam Tinh lắc đầu: “Không chỉ có vậy. Thôn này địa thế đặc biệt, bị nước bao quanh ôm lấy. Nước có thể mang tài, nhưng cũng nuôi âm khí. Nhìn khí tràng trong rừng thôn này, trước kia ở đây hẳn từng xảy ra tai họa lớn nào đó. Oán khí tụ lại cùng hơi nước không tiêu tan được, lâu ngày tích tụ, biến thành một nơi tự nhiên dưỡng thi.”
Diêu Kình là người nhận nhiệm vụ gấp gáp đến nơi, cũng chẳng biết mấy về ngôi làng này. Nghe vậy liền lập tức nhắn người điều tra xem trong lịch sử thôn có từng xảy ra thiên tai, nhân họa gì không. Gửi tin xong, anh ta quay lại nhìn Quý Nam Tinh: “Nói cách khác, thôn này rất hung?”
Quý Nam Tinh gật đầu: “Rất hung.”
Kiều Văn Khiết lo lắng: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play