Đây là lần đầu tiên Quý Nam Tinh ăn Tết ở nhà Tiêu Dã. Tuy hai bên vẫn chưa chính thức công khai quan hệ, nhưng nhà họ Tiêu vẫn rất coi trọng chuyện này. Trước đêm giao thừa một ngày, Tiêu Tụng và vợ là Phương Lê còn đặc biệt bay qua để ăn bữa cơm đoàn viên. Mẹ Tiêu Dã cũng xin nghỉ hai ngày, vừa vặn có thể bay đến ăn cơm xong rồi về lại đơn vị.
Chỉ có ba Tiêu Dã là không xin được kỳ nghỉ, phải một mình ở lại đơn vị. Nhìn vợ mình đăng tấm ảnh chụp gia đình không có ông trong đó, ông chỉ có thể âm thầm ghen tị.
Cả anh trai, chị dâu lẫn mẹ Tiêu Dã đều tặng Quý Nam Tinh bao lì xì siêu to. Vì Quý Nam Tinh là con trai, nên mẹ Tiêu Dã không mua vàng bạc hay đồ trang sức mà tặng hẳn một chiếc đồng hồ.
Nhà bọn họ không phải hào môn nhà giàu, còn đều là thể chế nội, mặc kệ quyền này một khối có bao nhiêu đại nhân mạch, bên ngoài thượng một ít đồ vật đều là không thể quá vượt qua, Mấy món vài trăm, vài ngàn vạn thì tặng không nổi, nhưng mua một chiếc đồng hồ vài chục vạn vẫn là chuyện nhỏ.
Còn một người họ hàng thì kéo Quý Nam Tinh lại bắt chuyện, tỏ vẻ rất hài lòng với việc cháu mình tìm được cậu bạn trai này, nhìn thế nào cũng vừa mắt.
Phương Lê là người đầu tiên biết chút manh mối về việc Tiêu Dã có tình cảm với Quý Nam Tinh. Khi nhìn thấy em chồng mình cười tươi rói giữa vòng vây gia đình, cô chỉ tủm tỉm kéo chồng sang một bên, thì thầm: “Xem ra cuối cùng thằng nhóc này cũng được toại nguyện.”
Nhìn em trai không đáng tiền của mình cười đến mức như thể mai có thể đi đăng ký kết hôn, Tiêu Tụng cũng không nhịn được cười: “Thằng nhóc ngốc này, đúng là có phúc của kẻ ngốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT