Tiểu khu nơi Quý Nam Tinh ở có hệ thống cây xanh được chăm chút rất tốt, giữa mỗi tòa nhà đều có thảm thực vật rậm rạp ngăn cách, dù là mùa đông cũng vẫn có những loài cây thường xanh mọc sum suê, vừa đẹp mắt lại vừa đảm bảo sự riêng tư.
Chính thức nghỉ đông rồi nên cũng không cần dậy sớm vội đến trường, Quý Nam Tinh hiếm khi cho phép bản thân lười biếng thêm một lát sau khi tỉnh dậy. Nơi này hiếm khi có tuyết, nhưng cũng chẳng ngăn được cái lạnh ẩm ướt lan khắp không gian.
Cậu nằm nghiêng trên giường nhìn ra cửa sổ, bên ngoài mờ mịt âm u, cách cả khung kính cũng có thể cảm nhận được cái lạnh thấm vào.
Sau khi chính thức bước vào mùa đông, hệ thống sưởi trong phòng đã được bật, nhiệt độ trong nhà ấm áp dễ chịu, đây cũng là lý do khiến Quý Nam Tinh thích nằm lại trong chăn thêm một lúc vào mỗi sáng. Mấy năm trước lạnh như vậy, nay cuối cùng cũng có thể cảm nhận được sự thoải mái và ấm áp, khiến cả người cũng trở nên lười nhác hơn đôi chút.
Tính theo thời gian Quý Nam Tinh thức dậy thì Tiêu Dã hẳn đã chạy bộ xong và tắm rửa thay sang bộ quần áo nhẹ nhàng thoải mái ở dưới lầu được một lúc rồi. Thấy cậu vẫn còn nằm trên giường chưa dậy, Tiêu Dã cười cười, đi tới mở hé cửa sổ ra một chút, sau đó chui thẳng vào ổ chăn ôm lấy cậu.
“Ngửi thấy không?” Tiêu Dã dụi dụi tai cậu hỏi.
Tuy mùi hương rất nhạt, nhưng với ngũ quan nhạy bén khác người của Quý Nam Tinh thì vẫn dễ dàng ngửi thấy một chút hương thoảng: “Mùi hoa ngọc lan?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT