Mặt trời sắp lặn sau núi, Lục Khôn cũng càng lúc càng sợ hãi. Ban ngày còn ở chỗ đông người, ít nhiều gì cũng có chút cảm giác an toàn, nhưng trời thì luôn phải tối, đến lúc đêm xuống rồi ông ta biết làm sao? Bây giờ đến cả nhà ông ta cũng không dám về.
Nhân lúc trời chưa tối hẳn, Lục Khôn thử tìm xem gần đây có đạo quán hay chùa chiền nào không. Ngọc Xuân Quan thì xa quá, muốn tới nơi còn phải leo núi, bây giờ mà lái xe đến chân núi thì trời đã sụp tối, giữa đêm leo núi nghĩ thôi đã thấy kinh hồn bạt vía rồi.
Ngoài Ngọc Xuân Quan ra, chỗ được coi là nổi tiếng ở địa phương này là miếu Thành Hoàng. Nhưng miếu Thành Hoàng chủ yếu là điểm du lịch, bên trong thờ Thành Hoàng gia, thực tế chỉ là đặt một bức tượng thần để người ta bái lạy, tiện đường thu tiền, đều là giả hết.
Cuối cùng ông ta cũng mò được một tiểu đạo quán gần đó, kết quả vừa tìm tới thì người ta nói đây chỉ là nơi tu hành, không xử lý việc quỷ thần, còn nhiệt tình giới thiệu ông ta đến Ngọc Xuân Quan hỏi thử xem sao, bảo bên đó đạo sĩ đông hơn.
Một thành phố lớn như vậy, vậy mà lại không tìm ra nổi người nào có thể xử lý loại chuyện này.
Cùng đường bí lối, Lục Khôn chỉ còn cách lái xe về nhà.
Ông ta nghĩ, Đậu Đậu đã chết bốn năm rồi, trước kia ông ta đâu có biết Đậu Đậu vẫn luôn theo bên cạnh mình, bốn năm nay cũng bình an vô sự, chưa từng xảy ra chuyện gì. Không lý nào hôm nay vừa biết Đậu Đậu theo mình thì lại đột nhiên muốn lấy mạng ông ta cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play