Trần Kha từ chỗ Đậu Đậu trở về mà lòng vẫn còn bàng hoàng, cô cứ nghĩ liệu trong nhà có để sót lại chút manh mối nào không. Nhưng chuyện đã qua lâu như vậy, cho dù trước kia có để lại chứng cứ thì mấy năm nay chắc chắn cũng bị Lục Khôn xoá sạch sẽ rồi.
Vừa mở cửa vào nhà đã thấy Lục Khôn từ lầu hai đi xuống, Trần Kha theo bản năng lùi về sau nửa bước người này rất có thể chính là hung thủ giết người, thế mà cô lại từng nằm cạnh ông ta, sống chung từng ấy năm.
Lục Khôn không chú ý đến hành động của Trần Kha, vừa chỉnh lại quần áo vừa bước xuống cầu thang: “Em đi đâu đấy?”
Trần Kha thu lại tâm tư, nở một nụ cười nhẹ với ông ta: “Em đưa con đến lớp học ngoại khoá, tiện thể ghé trung tâm thương mại đi dạo, nhìn trúng một cái túi xách.”
Lục Khôn thấy cô không mang theo gì về: “Thế sao không mua?”
Trần Kha làm nũng, giọng nhẹ nhàng lấy lòng: “Thì tại tiền không đủ ấy mà.”
Lục Khôn liếc nhìn gương mặt trẻ trung xinh đẹp của cô, đuôi mắt cong cong, thần thái chẳng hề có dấu hiệu mệt mỏi, vẫn rạng rỡ sinh động như lúc mới gặp, giống hệt một con mèo nhỏ xinh đẹp biết làm chủ vui lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT