Lần này siêu độ, Quý Nam Tinh không lấy tiền của Lệ Vi. Bởi siêu độ vốn là tích công đức. Con xà kia dù mang chấp niệm, bị con người hại chết thảm thương, nhưng chưa từng oán hận loài người, cũng chưa từng làm hại ai, trái lại còn từng bảo vệ con người. Một linh thể như vậy, không mang theo oán khí, đối với Quý Nam Tinh mà nói là một việc tốt, nên cũng không cần thu tiền.
Cả nhóm không ở quê lâu, sau khi siêu độ cho Tam Thải xong, họ về luôn trong ngày.
Trở lại Ngọc Lan thị thì đã hơn mười giờ tối. Lệ Vi từ chối ý tốt muốn đưa cô về trường, liên tục cảm ơn rồi chia tay họ. Trên đường về, đi ngang qua một cửa hàng vé số cào, cô đứng lại trước cửa một lúc rồi đẩy cửa bước vào mua một tờ.
Cào hết tất cả dãy số, không trúng.
Đây là lần đầu tiên cô cào mà không trúng gì cả. Trước giờ ít nhất cũng được năm tệ.
Nhưng Lệ Vi không thấy tiếc, không phải tiếc vì vận may đã biến mất theo Tam Thải, mà là một lần nữa cảm nhận được rõ ràng Tam Thải thật sự không còn nữa. Về sau, cô chỉ có thể tự mình sống cho tốt.
Trên đường về nhà, Tiêu Dã nhớ đến chuyện Quý Nháo Nháo từng nói về mệnh cách thừa nhận lực, có chút tò mò hỏi: “Lệ Vi có bị phản phệ không? Trước kia bao nhiêu vận may đều không phải cô ấy tự có, mà là hưởng thụ không công bao nhiêu năm như vậy. Giờ Tam Thải siêu độ rồi, mấy vận may đó có dội ngược về cô ấy không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play