Phim kinh dị đối với Quý Nam Tinh mà nói đôi khi là liều thuốc ngủ tốt nhất phim mới chiếu được một nửa, cậu đã dựa vào vai Tiêu Dã, ngon lành ngủ mất rồi.
Sau khi chắc chắn Quý Nam Tinh đã ngủ, Tiêu Dã lặng lẽ đặt tay xuống đùi, rồi từng chút từng chút dịch lại gần Quý Nam Tinh. Đến khi ngón út khẽ chạm vào tay cậu, hắn mới mãn nguyện dừng lại.
Tuy hắn thường xuyên nắm tay Quý Nháo Nháo, cũng từng có vô số va chạm tay chân, nhưng cảm giác lúc này hoàn toàn khác. Trước đây, tất cả đều là che giấu cẩn thận, cố gắng đối xử như anh em thân thiết mà tiếp xúc; còn lúc này, hắn đang thực sự lặng lẽ tiến gần đến người mình thích.
Chỉ là một cái chạm ngón tay thôi, nhưng cũng đủ để khiến Tiêu Dã vui sướng rất lâu.
Quý Nam Tinh từ lâu đã quen với đủ loại tiếp xúc từ Tiêu Dã, căn bản không nhận ra mấy hành động nhỏ ấy. Mãi đến khi máy bay sắp hạ cánh, hệ thống phát thanh nhắc mọi người kiểm tra dây an toàn, Quý Nam Tinh mới lơ mơ tỉnh lại. Cậu vặn người, giãn cái eo tê vì ngủ sai tư thế, rồi kéo tấm chắn cửa sổ nhìn ra ngoài.
“Lúc nhỏ tôi từng đến Đô Thành một lần, bên phía tiểu ba của tôi hồi đó có một người thân sống ở đây, tuổi rất lớn rồi. Năm đó ông ấy mừng thọ chín mươi, cả nhà tôi đều tới dự. Khi ấy tôi mới năm tuổi, sư huynh tôi cũng chỉ mới mười bốn. Lúc đó tôi còn nhỏ, chưa kiểm soát âm khí trong người tốt, cứ rời khỏi nhà là bệnh, nhưng vì đại thọ là chuyện tốt lành, tiểu ba và tiểu mẹ vẫn hy vọng tôi có thể giống lão gia kia sống lâu trăm tuổi, nên quyết định dẫn tôi theo.”
Chiếc máy bay đang trong giai đoạn hạ cánh, Tiêu Dã nghiêm túc lắng nghe Quý Nam Tinh kể chuyện ngày trước: “Sau đó thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play