Tình trạng của Tiêu Hiện đã không thể kéo dài thêm nữa, sinh cơ trên người cậu ta gần như bị tử khí hoàn toàn bao phủ, cho dù Quý Nam Tinh đã xua bớt một phần, nhưng vẫn không thể ngăn cản tử khí tiếp tục lan lên với tốc độ cực nhanh.
Quý Nam Tinh bày trận pháp xung quanh, vừa làm vừa hỏi Tiêu Võ Thắng: “Con trai ông có thường xuyên dùng hoặc mang theo thứ gì không?”
Tiêu Võ Thắng vội lấy từ trong túi ra một mặt dây hình hồ lô bằng bạch ngọc, chất ngọc tốt, vừa đưa vừa nói: “Mặt dây này tôi đặt riêng, giá cao mua về rồi còn mang đi khai quang. Vì bệnh viện phải kiểm tra nhiều thứ nên không thể đeo trang sức, tôi mới tháo ra đấy, chứ nó vẫn theo thằng bé từ nhỏ đến giờ.”
Quý Nam Tinh nhận lấy mặt dây: “Lát nữa tôi sẽ xuất hồn đi tìm cậu ta, mọi người cứ ở yên trong phòng, bất kể có động tĩnh hay âm thanh gì cũng đừng hoảng sợ. Nhất là những lá bùa này, tuyệt đối không được xé ra. Nếu ông nghe thấy giọng con trai ông bảo xé, cũng không được tin đó là trò lừa của tà ám.”
Tiêu Võ Thắng nghiêm túc gật đầu, ghi nhớ lời dặn.
Tiêu Dã bước đến bên Quý Nam Tinh, hỏi: “Xuất hồn đi có nguy hiểm không? Có thể cho tôi đi cùng không?”
Quý Nam Tinh đáp: “Không được. Dương khí của cậu quá nặng, hồn phách cũng vậy, không kéo ra nổi. Cậu yên tâm đi, dù thế nào tôi cũng sẽ trở về nguyên vẹn. Ở lại đây trông chừng Tiêu Võ Thắng, đừng để ông ấy bị mê hoặc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play