Vì muốn ở bên Quý Nam Tinh, Tiêu Dã vẫn chưa ăn sáng. Từ lúc xuống máy bay đến khi Quý Nam Tinh thức dậy, hắn chỉ uống được hai ngụm nước. Tuổi còn trẻ, vốn đã dễ đói, giờ đã đói lắm rồi.
Nhưng nhìn người hầu nhà họ Quý lần lượt bưng từng mâm bữa sáng lên, hắn lại chẳng thấy thèm ăn chút nào. Không phải đồ ăn nhà họ Quý không ngon, mà là trong lòng hắn mơ hồ có một loại suy đoán không biết là nên vui hay nên lo.
Quý Nam Tinh gắp một miếng bánh ngàn lớp đặt vào đĩa Tiêu Dã, giới thiệu: “Cái này bên trong là thịt cá, từng lớp chiên vàng giòn, chấm nước sốt này ăn rất ngon, cậu thử đi.”
Tiêu Dã cúi đầu đáp một tiếng, nhưng tay cầm đũa lại không sao gắp được.
Quý Nam Tinh nhìn hắn đầy nghi hoặc:
“Sao vậy? Không thích à? Cậu muốn ăn gì thì bảo, để tôi gọi bếp làm cho.”
Tiêu Dã không phải kiểu người vụng về, nếu chịu để tâm thì hắn có thể rất tinh tế. Chỉ là thường ngày hắn lười bỏ công sức để ý tới mấy chuyện lặt vặt của người khác, nên nhìn qua mới tưởng là cái gì hắn cũng không để trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT