“Ai đấy? Lại định giả quỷ hù người à?”
Qua camera, Trương Nguyên và Tiêu Dã đều có thể thấy Tạ Phán Nhi, nghe vậy thì nói: “Giả quỷ gì chứ, chẳng phải cô là quỷ à.”
Tạ Phán Nhi cười hì hì: “Thuận miệng nói thế thôi mà.”
Nói xong lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh, khó hiểu bảo: “Muốn dọa người thì dễ mà, gây chút động tĩnh, dùng phù hương dưỡng hồn hiện hình, chỉ cần đối phương trong lòng có tật giật mình, không cần anh phải làm gì đáng sợ cũng có thể khiến người ta sợ đến hồn bay phách lạc.”
Nghe đến hai chữ hiện hình, mắt Thôi Nghị sáng rực lên: “Dùng đồ dưỡng hồn thật sự có thể để người khác nhìn thấy mình à?”
Không cần đoán cũng biết anh ta đang nghĩ gì.
Quý Nam Tinh nói: “Người sống gặp quỷ thì sẽ gặp xui, nghiêm trọng thì còn tổn thọ. Lúc trước tôi để vợ anh thấy được anh là dùng phù giúp cô ấy tạm thời mở Thiên Nhãn. Còn nếu anh tự hiện hình để người khác nhìn thấy, thì là vì đối phương bị quỷ khí trên người anh ảnh hưởng. Hai chuyện đó hoàn toàn khác nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT