Lâm Tĩnh gật đầu, kiễng chân nhìn một vòng, mừng rỡ kéo tay áo Đỗ Lâm:
“Chị, bên kia có tuyển bảo mẫu kìa. Em thấy cái đó hợp với em, chứ mấy việc khác em không biết làm, cũng không thích đi bán hàng. Dọn dẹp nấu ăn thì chắc chắn không vấn đề.”
“Vậy đi, qua đó xem thử.” Đỗ Lâm đi cùng cô đến xếp hàng.
Có lẽ sau hai tháng khốn khó, may mắn cuối cùng cũng mỉm cười với Lâm Tĩnh. Trong số mấy hộ gia đình đang tuyển bảo mẫu, có một nhà đã tuyển mãi không được, nên đã tăng đãi ngộ lên cao hơn mấy nhà khác: một tháng trả 1000 tệ, bao ăn ở, mà “ăn theo nhà chủ” thì đồng nghĩa là có thể ăn uống khá tốt.
Dĩ nhiên yêu cầu cũng rất cao. Nhà này có ba thế hệ, năm người. Ông bà đã nghỉ hưu ở nhà, yêu cầu nhà cửa phải dọn dẹp sạch sẽ không vương một hạt bụi, ba bữa ăn phải đủ dinh dưỡng, làm việc phải nhẹ nhàng không gây tiếng động. Ngoài ra còn phải chăm hoa, buổi tối sau 20h không được ra khỏi phòng, tránh ảnh hưởng đến giấc ngủ của họ.
Con trai và con dâu của ông bà đều là giảng viên đại học, yêu cầu bảo mẫu phải lịch sự, nói năng chuẩn phổ thông, biết chữ, mỗi ngày phải dọn dẹp thư phòng, đón con trai bảy tuổi của họ đi học về, trông con làm bài tập, chơi đùa có chừng mực và ngủ đúng giờ. Mà cậu nhóc này thì vừa nghịch vừa bướng.
Bên trung gian sợ gây phiền phức, nói thẳng: nhà này đã đổi hai bảo mẫu rồi, người nào cũng nghỉ chỉ sau chưa đầy một tháng, đều nói không khí trong nhà rất ngột ngạt.
Đỗ Lâm khuyên Lâm Tĩnh nên cân nhắc thêm, nhưng Lâm Tĩnh thì thấy quá ổn.
Cô từng bị bắt ở tụ điểm đa cấp, ngày nào cũng bị cả đám người trong phòng bắt nạt, đánh mắng, thậm chí cướp cơm, sống trong lo âu sợ hãi, ngủ không tròn giấc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT