Đỗ Lâm vốn dĩ luôn dậy sớm, hôm nay vậy mà ngủ đến hơn mười giờ sáng. Vừa thấy giờ, cô liền cuống cuồng. Ở thành phố lớn muốn đi được nhiều nhà máy, riêng thời gian đi đường đã mất nửa ngày rồi, giờ cô dậy trễ thế này, coi như đã lãng phí mất một nửa thời gian.
Vừa ngồi dậy, cô liền cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, chóng mặt đến mức phải vịn mép giường thở một lúc, rồi bất ngờ nhận ra mình bị bệnh rồi.
Mấy hôm nay cô vừa phải thuyết phục mẹ, vừa lo lắng bồn chồn, đi tàu lửa chỉ mua được vé ngồi, lắc lư cả ba bốn ngày, lại phải canh chừng kẻ trộm với bọn buôn người, làm gì có lúc nào được nghỉ ngơi tử tế.
Khó khăn lắm mới tới được Thâm Quyến, lại bị lừa vào ổ lừa đảo đa cấp, suýt nữa mất mạng, còn đánh nhau một trận ra trò với người ta. Thân thể bầm dập chưa kịp dưỡng thương, bụng còn đói mà nửa đêm phải bốc vác hàng đến mệt lử, mới ngủ được một giấc đã lập tức ra ngoài tìm việc, mà cũng không thuận lợi gì.
Áp lực tâm lý lẫn thể chất cuối cùng cũng bùng nổ trong khoảnh khắc này.
Đúng là họa vô đơn chí, dù tâm tính có kiên định đến mấy, lúc này Đỗ Lâm cũng không nhịn được mà cười khổ. Một cô gái xa quê như cô, đang bệnh mà còn ở nhà nghỉ nhỏ thế này, đúng là không an toàn chút nào. Cô phải nhanh chóng đem tiền giấu trong áo đi gửi ngân hàng, sau đó mua một con dao để phòng thân, còn chuyện tìm việc, đợi khỏe lại rồi tính tiếp.
Đỗ Lâm rót ít nước nóng trong bình ra uống, cảm thấy đỡ hơn một chút, rồi lật tìm dưới đáy túi hành lý, lôi ra chiếc áo bông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT