Ba người chỉ trò chuyện thêm một lát, bởi thật sự quá mệt rồi, mệt đến mức không muốn nói lấy một câu, khát nước cũng chẳng muốn đứng dậy rót.
Thấy họ uể oải rã rời, Tần Húc nghĩ đêm hôm khuya khoắt, các cô gái mà ra ngoài tìm chỗ ở thì vừa không an toàn vừa bất tiện, bèn nói luôn:
“Trên tầng hai là văn phòng của tôi, có một cuộn chiếu và một cái chăn. Nếu hai người không chê, cứ lên đó ngủ tạm một đêm, tôi ngủ dưới tầng.”
Đỗ Lâm và Lâm Tĩnh nhìn nhau, rồi Đỗ Lâm gắng sức ngồi dậy, nói:
“Vậy thì cảm ơn anh Tần nhé. Tôi khóa cửa lại nha, xe đậu trước cửa thế được không?”
“Được, sáng mai lái đi là được.”
Tần Húc đứng dậy cùng cô kéo cửa sắt rồi khóa lại, lại khóa luôn cửa kính bên trong, sau đó dẫn họ lên tầng hai.
Cửa hàng nhỏ, chừng hai mươi mét vuông, một dãy bàn dài kê sát tường, sau bàn đặt mấy chiếc ghế ngay ngắn, trên bàn chất đống sổ sách, chắc dùng để ghi nhận đơn hàng.
Hai bên cửa hàng kê thêm vài cái ghế đẩu cho khách ngồi đợi, trên tường dán bảng giá vận chuyển, ngoài ra không còn gì khác, nhìn qua rất đơn giản.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT