Cảm nhận được ánh mắt sắc bén từ phía sau, Lạc Y Nhi bất ngờ quay đầu. Thẩm Như Nhân còn chưa kịp thu lại cảm xúc trong mắt, thoáng chút hoảng loạn. Ngay lúc đó, nàng thấy Lạc Y Nhi khẽ cong khóe môi, nụ cười rạng rỡ như hoa đào mùa xuân, nhưng lại mang theo chút châm chọc nhàn nhạt. Thẩm Như Nhân lập tức cứng đờ, không thể nhúc nhích.
Lạc Y Nhi nhìn phản ứng của nàng, khẽ nhướng mày, cảm thấy có chút nhàm chán. Nàng thu ánh mắt lại, để mặc nam nhân bên cạnh nắm tay mình. Nàng khẽ giật tay, nhưng không rút ra được, nên cũng không làm gì thêm, chỉ im lặng suốt chặng đường.
Đến cổng phủ, nhìn đám nô tài đang bận rộn dọn đồ lên xe ngựa, Lạc Y Nhi thấy phần lớn là những vật phẩm quý giá. Trong đó, không ít thứ do Phương Cẩn Lăng tự mình thêm vào, đủ để thấy tâm ý của hắn. Lòng nàng vơi đi chút phiền muộn, cảm giác dễ chịu hơn.
Hai người lên xe ngựa, Phương Cẩn Lăng cúi mắt nhìn tiểu cô nương vẫn chưa mở lời, khẽ thở dài, có chút bất đắc dĩ:
“Nàng chẳng phải đã nói để Thẩm Như Nhân ở lại sao?”
Lạc Y Nhi hừ nhẹ, đanh đá đáp:
“Thiếp đâu có muốn giữ nàng ta! Đó là ý chỉ của Hoàng hậu, thiếp nào dám kháng chỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT