Phương Cẩn Lăng giữ vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt hờ hững lướt qua, không chút động lòng, rồi quay bước rời đi về phía tiền viện, để lại Thẩm Như Nhân đứng đó, thân hình khẽ run, không kìm được mà lảo đảo.
Phúc Sơn thờ ơ, ngẩng đầu thấy Vương gia đã khuất sau góc hành lang, mới lên tiếng:
“Thẩm tiểu thư, mời theo nô tài.”
Giọng hắn đều đều, không mặn mà, cũng chẳng để ý đến vẻ lúng túng của nàng lúc này. Thẩm Như Nhân vịn tay nha hoàn đứng dậy, dáng vẻ yếu ớt, tựa vào người nha hoàn, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt ngân ngấn nước, càng thêm phần mong manh dễ vỡ.
Nghe nàng khẽ đáp, Phúc Sơn xoay người dẫn nàng tiến về Nhã Đạm Uyển.
Thực ra, trong lòng Phúc Sơn có chút bực dọc. Ban đầu, hắn không định dẫn nàng đi thỉnh an, chỉ sợ làm phiền Vương gia và Vương phi. Nếu biết Vương gia lúc này đang trên đường đến thư phòng, dù Thẩm Như Nhân có nói khéo thế nào, hắn cũng chẳng dẫn nàng đi, huống chi còn gặp Vương gia trên đường. Nhất là những hành động vừa rồi của nàng, tâm tư lộ liễu, rõ như ban ngày.
---
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT