Một hồi sau, cửa thư phòng vang lên tiếng gõ nhẹ, là hạ nhân mang điểm tâm đến.
Nữ tử trong lòng ngực khẽ siết chặt tay áo của Phương Cẩn Lăng, ánh mắt chuyển hướng hắn, mang theo chút ỷ lại mà không tự biết. Phương Cẩn Lăng cảm thấy lòng mình mềm nhũn, tay đang ôm bên hông nàng chuyển sang nắm lấy tay nàng, dẫn nàng vòng qua kệ sách. Lúc này, Lạc Y Nhi mới nhận ra phía sau án thư có một tấm bình phong, che khuất một góc nhỏ. Bên trong đặt một chiếc sập mềm mại phủ lông hồ ly, cạnh đó là một bàn nhỏ bày sẵn trà xanh.
Liếc mắt nhìn qua, Lạc Y Nhi chợt nhớ lại lần đầu đến thư phòng này, khi ấy nam nhân từng nói: “Chưa đặt sập, nàng cứ ngồi trên ghế.” Nàng khẽ gãi lòng bàn tay hắn, đợi hắn quay đầu nhìn lại, mới nhấp môi nói: “Điện hạ, ngài thật sự đã đặt sập rồi sao.”
Phương Cẩn Lăng khẽ nhướng mày, giọng trầm thấp mang ý cười: “Đương nhiên.”
Hắn dẫn nàng đến đây rồi mới lên tiếng gọi người mang điểm tâm vào. Lúc này, gương mặt Lạc Y Nhi ửng hồng, đuôi mắt ánh lên nét kiều diễm, dáng vẻ ấy khiến hắn không muốn để bất kỳ ai nhìn thấy dù chỉ một chút.
Hạ nhân đặt điểm tâm xuống, sau đó lặng lẽ cúi người lui ra.
Trong thư phòng, không khí vẫn còn vương chút ái muội. Nhưng ở Tề Hầu phủ, bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play