Xe ngựa dừng trước cổng lớn sơn son đỏ thắm, Lạc Y Nhi bước xuống, trên người chỉ mặc một bộ bạch y giản dị, càng tôn lên vẻ thanh thoát xuất trần. Thị vệ trước cổng Tĩnh Vương phủ nhận ra nàng, vội ôm quyền hành lễ, rồi lập tức quay vào bẩm báo.
Tĩnh Vương phủ tuy xa hoa lộng lẫy, nhưng lại tĩnh lặng đến lạ, không một chút ồn ào. Các nô tài qua lại đều cúi đầu, bước đi nhẹ nhàng.
Hôm nay là ngày nghỉ, nhưng từ sáng sớm, Phương Cẩn Lăng đã ở trong thư phòng. Hắn đang chau mày, bàn bạc gì đó với vài phụ tá. Không khí trong thư phòng lạnh lẽo, trang nghiêm.
Vệ Phong nhận được tin từ thị vệ, thoáng lúng túng nhìn về phía thư phòng. Không dám chậm trễ, hắn cúi đầu hành lễ, cất giọng: “Bẩm điện hạ.”
Mọi người trong phòng khựng lại. Phương Cẩn Lăng nhíu mày, đôi mắt đen như mực ánh lên vẻ lạnh lùng. Hắn không ngẩng đầu, giọng đạm mạc: “Chuyện gì?”
Dù giọng hắn vẫn bình thản như thường, Vệ Phong vẫn cảm nhận được một tia không kiên nhẫn. Hắn rụt cổ, vội đáp: “Bẩm điện hạ, tiểu thư Tề Hầu phủ đến.”
Trong Tề Hầu phủ có nhiều tiểu thư, nhưng người đáng để thị vệ Tĩnh Vương phủ trịnh trọng bẩm báo chỉ có một. Những kẻ hầu cận như họ ít nhiều cũng nhận ra tâm tư của Vương gia đối với vị thiên kim này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play