Vụ việc liên quan đến Thanh di nương, Lạc Y Nhi không hay biết. Nàng chỉ được biết rằng sáng hôm sau, một cỗ xe ngựa đã đưa Thanh di nương đến trang viên ở nông thôn. Từ đó, trong Tề Hầu phủ không còn ai nhắc đến cái tên Thanh di nương nữa.
Trong khi đó, đại tiểu thư Lạc Thiến vẫn ở lại Lạc Vân Các, không rời khỏi đó. Ngay cả khi Thanh di nương rời đi, nàng ta cũng không ra tiễn.
Tuy nhiên, lúc này Lạc Y Nhi bị thu hút bởi một chuyện khác. Nàng khẽ run lông mi, giọng nói có phần trầm thấp: “Mẫu thân nói rằng Tĩnh Vương hiện đã lên đường đến Ngô Châu sao?”
Hạ nhân dâng trà, Sở thị nhận lấy nhấp một ngụm, rồi đáp: “Đúng vậy, hôm qua hắn đã khởi hành.”
Lạc Y Nhi mím môi, không nói thêm gì. Nàng thầm nghĩ, mấy ngày trước Tĩnh Vương đến Hầu phủ, chẳng lẽ là để từ biệt nàng?
Nàng không rõ trong lòng mình đang nghĩ gì, chỉ vô thức đưa tay chạm vào dải lụa đỏ ở eo, nơi treo ngọc bội khẽ đung đưa. Phải đến khi ngọc bội chạm vào người, nàng mới giật mình tỉnh lại, mỉm cười nhẹ, nói vài câu chuyện nhà với Sở thị, rồi không ở lại dùng bữa mà trở về Vân Hà Uyển.
Linh Lung đang tỉa hoa trong bình, thấy nàng về, liền cười, tiến lên hành lễ: “Tiểu thư, giờ đã sang tháng tám, hoa quế ngoài sân nở rộ khắp nơi. Ngày mai, nô tỳ sẽ hái một ít để làm bánh hoa quế cho tiểu thư thưởng thức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play