Mọi người trong đại điện giật mình, đồng loạt hướng cửa nhìn lại. Một đôi cẩm ủng huyền sắc bước vào cung, theo sau là nam nhân vận trường bào huyền sắc, thần sắc lạnh nhạt. Hắn khoanh tay đứng đó, nghịch ánh sáng tiến vào, khuôn mặt góc cạnh sắc nét nửa sáng nửa tối dưới bóng râm. Đôi mắt sâu thẳm lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên nữ tử dịu dàng đang đứng giữa điện.
Nàng mặc váy dài màu lam nhạt như sương khói, gương mặt phấn nộn mang nụ cười ôn hòa, nhưng ẩn dưới sự dịu dàng là chút thanh lãnh, toát lên vẻ xa cách khó gần. Nàng đứng đó, tựa như đóa sen thanh khiết trong ao, không vương chút bụi trần, khiến tay hắn đang giấu sau lưng khẽ siết lại.
Hắn bước thêm một bước vào điện, mọi người mới bừng tỉnh, nô tài trong điện quỳ rạp xuống: “Nô tài bái kiến Vương gia, thỉnh Vương gia an!”
Mấy cung nhân đang giữ Lạc Phù vội buông tay, cúi đầu quỳ xuống, thân mình run rẩy.
Sở thị khẽ nhíu mày, che giấu cảm xúc trong mắt, tiến lên hành lễ: “Thần phụ tham kiến Tĩnh Vương điện hạ.”
Lạc Y Nhi và Lạc Thiến theo sau Sở thị khom người hành lễ. Chỉ có Lạc Phù ngẩn ra nhìn hắn, mãi đến khi Bạch Chỉ khẽ đỡ nàng, nàng mới giật mình phản ứng, lạc hậu một bước, lắp bắp: “Thần… thần nữ thỉnh Tĩnh Vương điện hạ an.”
Phương Cẩn Lăng bước vào đại điện, dừng lại gần Lạc Y Nhi. Hắn thoáng khựng chân, ánh mắt lướt qua ngọc bội dương chi đong đưa bên hông nàng, đôi mắt khẽ động. Lạc Y Nhi cúi đầu, chỉ thấy đôi cẩm ủng trước mặt, hàng mi khẽ run, môi phấn nhẹ nhấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT