Mấy ngày nay, thời tiết vẫn oi bức như thường lệ. Trong phòng, vài chậu băng được đặt sẵn để xua đi cái nóng, nhưng hôm trước, Lạc Y Nhi bị mẫu thân Sở thị trách mắng, bảo nàng dùng ít băng đi, vì nữ tử dùng băng nhiều chẳng tốt cho thân thể.
Lạc Y Nhi vâng lời, sai hạ nhân rút bớt hai chậu băng. Dù vậy, nàng vẫn cảm thấy trong phòng ngột ngạt khó chịu. Cuối cùng, nghĩ đến sức khỏe của mình, nàng đành kìm nén, không để tùy hứng.
Hôm ấy, tại Vân Hà Uyển, mấy nha hoàn vừa làm xong việc, tụ lại trong sân trò chuyện rôm rả. Bỗng Hồng Đậu vội vã chạy vào, khiến mọi người giật mình, vội vàng tản ra. Hồng Đậu chẳng thèm để ý, bước thẳng vào phòng, hành lễ qua loa rồi hào hứng nói lớn: “Tiểu thư, tiểu thư! Nô tỳ vừa nghe hạ nhân truyền tin, Tĩnh Vương sắp khải hoàn hồi kinh rồi!”
Lạc Y Nhi vừa ngẩng đầu nhìn Hồng Đậu, nghe xong lời này, động tác uống trà khựng lại. Mặt nước trong chén khẽ dao động, nàng rũ mi, che giấu cảm xúc, rồi bình thản cười hỏi: “Ngươi nghe tin này từ đâu vậy?”
Hồng Đậu vẫn phấn khởi, đáp: “Ngoài kia người ta truyền khắp rồi ạ!”
Ngón tay Lạc Y Nhi khẽ siết chặt chén trà, môi mím nhẹ, im lặng một lúc. Linh Lung lén nhìn nàng, thầm nghĩ. Nàng hầu hạ tiểu thư đã nhiều năm, ít nhiều cũng đoán được ba phần tâm tư của tiểu thư, nhưng riêng về Tĩnh Vương, nàng không thể nào hiểu nổi. Nếu nói tiểu thư không có chút tâm tư nào với Tĩnh Vương, vậy sao khi thánh chỉ ban hôn được ban xuống, tiểu thư vẫn mỉm cười tiếp nhận, không chút phản kháng? Nhưng nếu nói tiểu thư thực sự ái mộ Tĩnh Vương, thì suốt ba năm qua, nàng chưa từng nghe tiểu thư nhắc đến Tĩnh Vương dù chỉ một lời.
Sau một lúc lâu, Lạc Y Nhi đặt chén trà xuống, khóe môi khẽ cong, ánh mắt lướt qua chiếc hộp trên bàn trang điểm. Nàng rũ mi, giọng nhàn nhạt: “Đi đến Phương Vận Đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT