Ngay từ đầu, Nam Gia đã nên nghi ngờ — dù trong lúc đang làm chuyện kia mà có cào, thì cũng chỉ là cào sau lưng, sẽ không để lại nhiều vết cào như vậy trên cổ tay.
Ban ngày anh không ở nhà, buổi tối về cũng muộn, mà cô lại có thói quen tắt đèn, cho nên cứ như một kẻ ngốc, bị anh giấu giếm lâu như vậy.
“Hôm nay chân trước của Thập Nhất bị trầy giống hệt anh, lúc đầu tôi còn tưởng là bị móng mèo cào.” Ánh mắt cô càng lúc càng tối lại, “Kết quả phát hiện trên móng tay tôi có máu.”
Lúc ngủ mơ, cô sẽ theo bản năng nắm lấy hay cào đồ vật. Thập Nhất ngoan ngoãn nằm cạnh xem cô ngủ, bị cô chộp trúng, nó đau và khó hiểu, chỉ khẽ rên hai tiếng, chứ không sủa phá lên hay phản kháng.
Có lẽ nó nghĩ, nếu mẹ làm như vậy thì chắc chắn là có lý do.
Trần Chỉ thản nhiên đáp:
“Có khi Thập Nhất vốn dĩ đã bị thương từ trước, là em cào trúng vết thương nó đang chảy máu thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play