Việc Thẩm Đậu Nghiêm từng bị bệnh, ngoài Trần Chỉ ra thì chẳng mấy ai biết. Giang Triều Ngạn đương nhiên lại càng không hiểu được khoảng thời gian này anh đang điều chỉnh trạng thái lẫn tâm lý, chỉ cảm thấy như thể anh đã biến thành một người khác, đóa cao lãnh trước đây giờ cũng có thể khiến người ta bất giác thốt “ồ” lên đầy ngạc nhiên.
Còn Kỷ Ý Hoan – người trong cuộc – thì đã sớm quen rồi. Tuy rằng không phân rõ rốt cuộc dáng vẻ nào mới là con người thật của anh, nhưng chỉ cần lời nói dễ nghe, thì sao cũng được. Dù gì cũng còn tốt hơn bộ dạng trước kia cứ trầm mặc u ám như người sắp chết.
Bề ngoài cô cố gắng tỏ vẻ rụt rè một chút, ra dáng “Anh ấy giữa chốn đông người buồn nôn như vậy, tôi cũng không có cách nào khác”, giả vờ bất đắc dĩ:
“Tôi cũng đâu biết sao tự dưng anh ấy lại trở nên biết dỗ người như vậy.”
Nam Gia lên tiếng hòa giải không khí:
“Có khi là học từ Trần Chỉ đấy?”
Trần Chỉ: “Không có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play