“Cô ấy là người duy nhất khiến tôi không thể yên lòng. Các người luôn cảm thấy tôi ghét cô ấy, là vì tính tình cô ấy kiêu ngạo, hay làm ra vẻ, không hiểu chuyện, không nghe lời, còn có phần bướng bỉnh.”
“Tôi cũng từng nghĩ như vậy, nhưng mỗi lần thực sự đối mặt với cô ấy, lại cảm thấy mấy điều đó hoàn toàn không đáng kể. Nếu các người cảm thấy cô ấy cố chấp, vậy là bởi các người không có lòng bao dung.”
“Tôi chỉ là…” Thẩm Đậu Nghiêm thở dài một hơi, “ghét bản thân mình không thể thật sự yêu cô ấy.”
Trần Chỉ im lặng rất lâu, rồi mới nói: “Tôi tưởng cậu đã quên chuyện chó má năm đó rồi.”
Hai anh em họ tuy xuất thân không khác biệt nhiều, nhưng đãi ngộ lại một trời một vực.
Trần Chỉ có thể tùy ý làm điều mình thích, người ngoài hay người nhà đều nâng niu anh, ngay cả ông nội cũng tỉ mỉ chọn cho anh một người tri kỷ làm bạn.
Thẩm Đậu Nghiêm thì không có gì cả, trước kia thậm chí còn chẳng bằng thiếu gia bình thường. Có lần vô tình nhặt được một con chó hoang, lông lá xù xì, xấu xí, chẳng oai phong như mấy con chó giống Tiệp Khắc. Thế nhưng anh lại vô cùng yêu thích nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play