Chờ ăn sáng xong, qua thêm bốn mươi phút nữa, mới cho Phì Phì uống thuốc bác sĩ Vương để lại.
Vì chuyện của Lam Tinh Trạch, Lâm Tư Niên vừa hay có lý do để xin nghỉ phép. Hiện tại, công ty đang tập trung xử lý sự vụ liên quan đến Lam Tinh Trạch, tạm thời không ai rảnh để quan tâm tới anh. Đợi đến lúc công ty nhớ ra cần gọi anh quay lại, Lâm Tư Niên vừa vặn có thể ủy quyền cho luật sư nhà họ Lâm đàm phán sửa hợp đồng với Tinh Quang Giải Trí.
Chỉ là, tuy Lâm Tư Niên được nghỉ, nhưng Lâm Cảnh Lịch người phải gánh vác cả công ty thì không nhàn hạ như vậy. Lâm Hàn cũng thế, sáng đi học, tối mịt mới về nhà. Bữa tối trở thành khoảng thời gian hiếm hoi cả nhà có thể quây quần bên nhau.
Lâm Cảnh Lịch ngồi bên bàn ăn, ánh mắt dừng trên người Lâm Tư Niên hôm nay xuống lầu còn cố ý mặc áo sơ mi cổ chữ V trễ nải, trên cổ đeo một sợi dây chuyền, mặt dây là một chùm lông trắng mềm mại.
Thấy ánh mắt Lâm Cảnh Lịch, Lâm Tư Niên làm ra vẻ thản nhiên khoe: “Là Phì Phì tặng sáng nay đó. Thấy đẹp nên tôi làm thành dây chuyền đeo luôn.”
“Ồ.” Lâm Cảnh Lịch ngoài mặt không biểu cảm gì, nhưng trong lòng âm u nghĩ: Hôm qua về đến nhà sợ dọa Phì Phì nên tôi mới nhịn không đánh, còn đưa thuốc tiêu sưng cho hắn. Nếu không hôm nay mặt hắn sưng vêu lên, xem hắn còn dám xuống lầu ra vẻ không!
Suốt bữa tối, dù ban đầu không chú ý, mọi người cũng dần bị những câu nói cố tình hay vô ý của Lâm Tư Niên khiến phải để tâm tới sợi dây chuyền trước ngực anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play