Thân thể Phì Phì do trước đây không được chăm chút kỹ nên vẫn còn yếu, ngày thường không nhìn ra, nhưng chỉ cần chạy nhảy mệt như hôm qua thì đến tối liền phát sốt.
Sốt đến mơ màng, nửa đêm tỉnh dậy, cậu bé cứ chỉ ra sau tai nói khó chịu, ngứa, muốn đưa tay lên gãi.
Lâm Tư Niên lo lắng không yên, nửa đêm lại lần nữa gọi điện cho bác sĩ Vương. Đợi xác định chỗ sau tai chỉ là dị ứng ngoài da, không nghiêm trọng, anh mới yên tâm cúp máy. Sau đó, lấy thuốc mỡ bác sĩ Vương từng kê, nhẹ nhàng bôi lên cho Phì Phì.
Lăn lộn đến tận gần sáng, cơn sốt cuối cùng cũng lui, Phì Phì không còn vươn tay gãi nữa. Lâm Tư Niên đến cả việc tắm rửa cũng không buồn quan tâm, chỉ canh giấc ngủ cho con bên cạnh giường.
Khi ánh nắng đầu tiên chiếu qua khe rèm rọi vào phòng, từ phía sau tai Phì Phì, một sợi lông trắng mềm như tơ chầm chậm mọc ra, nhẹ nhàng rơi xuống gối.
Dưới ánh sáng mờ nhạt buổi sớm, đầu nhọn của sợi lông ánh lên vài tia sáng bạc mờ mờ.
Sợi lông mềm rơi xuống bên má khiến Phì Phì ngứa ngáy. Cậu bé vươn tay quờ một cái, liền tóm được sợi lông ấy trong lòng bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT