Một phút sau, tiếng chuông dừng lại.
Cả bọn cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chưa được bao lâu, chuông lại vang lên lần nữa.
Đông Đông mặt mày như chấp nhận số phận: “Nghe đi.”
Triệu Kỳ nhận cuộc gọi.
“Alo? Là Kỳ Kỳ phải không? Mình là Phì Phì đây.” Bên kia điện thoại là giọng nói quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn của người bạn nhỏ mà ai cũng biết.
Triệu Kỳ nghĩ thầm: Mình đương nhiên biết là cậu rồi, Phì Phì à. Trước giờ trong nhà trẻ chẳng ai gọi mình là Kỳ Kỳ cả, nghe trẻ con chết đi được, gọi thế mình còn giận ấy. Nhưng lúc Phì Phì ngây thơ hỏi có thể gọi là Kỳ Kỳ không, mình lại không do dự mà đồng ý luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play