Phì Phì luôn mỉm cười với cậu, mà mỗi lần cười lên, giống hệt như mang đường đến cho cậu nếm ngọt lịm tận tim. Mỗi ngày vui vẻ nhất của cậu, chính là được đến nhà trẻ, cùng Phì Phì trò chuyện, cùng chơi đồ chơi.
Cậu chẳng hề muốn về nhà chút nào. Mỗi lần về đến nhà, cậu đều không biết nên nói gì. Cảm giác như có ai đó lấy một người đang sống sờ sờ, từ ánh nắng ấm áp lôi thẳng vào hầm băng lạnh ngắt.
Cậu không chắc tiểu học không có Phì Phì liệu có trở thành một cái hầm băng khác không, nhưng dù còn nhỏ, cậu cũng chẳng muốn nghĩ đến chuyện đó, càng không muốn thử thay đổi gì cả.
Phì Phì với cậu không chỉ là một người bạn thân mà cậu “rất rất thích”, Phì Phì là cả một mặt trời nhỏ bé trong lòng cậu.
Cảm xúc của bọn trẻ ở hiện trường dường như đều bị khơi dậy, bởi không phải đứa nào cũng may mắn như Thôi Nguyên Trương hay Tiểu Hổ, có một mái nhà không hẳn vui vẻ, nhưng ít ra vẫn ấm áp.
Tình hình bắt đầu hỗn loạn đến mức khó kiểm soát, học sinh từ các lớp trên và lớp khác cũng thò đầu ra cửa sổ hóng chuyện.
Thầy Mã nhức đầu, tâm trạng rối loạn, buột miệng hét lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play