Thôi Quảng lúc này mới chợt nhớ ra tại sao Thôi Nguyên lại bảo mình lừa nó. Bị nói trúng tim đen, hắn lập tức cứng họng, không thốt nổi lời nào. Huống hồ Tiểu Vương bát đản đã lôi cả lão gia tử ra làm bùa hộ mệnh, Thôi Quảng đành phải tạm thời chấp nhận cho Thôi Nguyên “xin miễn đánh”, chờ về nhà rồi tính sau.
Nhưng Trương Mục thì khác. Cách dạy con của ông cứng rắn hơn hẳn Thôi Quảng, hoàn toàn không có ý lui bước. Hắn lạnh giọng nói:
“Cho dù trước đó chú có chuyện chưa nói với nó, thì cũng không phải lý do để nó thi mười hai môn đều được… 0 điểm.”
“Không nghĩ thử xem để được 0 điểm khó cỡ nào à?” – Thôi Nguyên không chịu thua, lập tức phản pháo – “Trương thúc thúc, chú biết để làm được một bài kiểm tra trắng trơn, rồi còn phải phối hợp với năm thầy cô cùng diễn, hoàn hảo đạt 0 điểm, khó cỡ nào không? Con với Tiểu Hổ thật sự rất nỗ lực đấy!”
Thằng nhóc nói đến hùng hồn, khiến Trương Mục tức đến phát run. Không chỉ ba mình bị nó chọc điên, đến cả Trương thúc thúc cũng bị nó làm cho nghẹn lời.
Hai bên ai cũng cho là mình đúng. Phì Phì đứng bên dưới nghe mà choáng váng. Đúng lúc đó, Lương Hàn Dục đứng ngay sau Thôi Nguyên, bắt gặp ánh mắt cậu bạn nhỏ, liền lên tiếng phụ họa:
“Ừm, chuyện này cho dù Thôi Nguyên và Trương Tiểu Hổ có sai, cũng không phải là sai hết. Chú Thôi và chú Trương cũng nên tỉnh táo lại một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play