Hắn và Liễu Đào vốn dĩ cũng chẳng phải thân thiết gì cho cam, nên việc nhắc nhở được một câu thế này, cậu ta đã thấy mình đủ nghĩa khí rồi.
Vốn đang bị dồn nén vì mấy ngày nay không tìm được chỗ trút bực, Liễu Đào cứ thế đứng nhìn bóng lưng bạn mình rời đi một lúc, rồi cũng bước chân bỏ đi.
Hắn thật sự không quen với việc trở thành tiêu điểm giữa quá nhiều ánh nhìn như thế, cảm giác như không còn chỗ nào để trốn, khiến hắn thấy bứt rứt như bị lột trần giữa đám đông.
Lúc này, Phì Phì lại chạy thẳng đến trước mặt Thôi Quảng. Giờ phút đó, Thôi Nguyên đang tỏ vẻ không vui vì bị ba giữ lại bên cạnh, bắt cậu lần lượt phát bánh kem cho từng vị khách đến dự tiệc.
Thôi Nguyên bày tỏ: bây giờ con không muốn phát bánh kem, con chỉ muốn đi chơi với các bạn! Dù sao miếng bánh to tặng cho Phì Phì con đã cắt xong từ lâu rồi!
“Ủa sao mấy đứa chạy tới đây vậy?” Nhìn thấy một đám nhóc hớt hải chạy tới, Thôi Quảng có phần ngạc nhiên hỏi.
Thôi Nguyên còn tưởng Phì Phì bọn họ chạy đến tìm mình, liền sốt ruột nói: “Phì Phì, mấy người chờ chút nha, bánh kem sắp cắt xong rồi! Nhất định phải đợi tớ rồi cùng nhau lái tàu lửa nha!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT