Tiếp theo tiệc sinh nhật của Thôi Nguyên, quả nhiên cậu bé giữ đúng lời hứa, cắt cho Phì Phì một miếng bánh kem to, đẹp mắt, lại còn đầy ắp trái cây.
Chỉ là không biết do cậu có “thể chất chuyên gặp người xấu trong tiệc tùng” hay sao, hay lần này lại trùng hợp quá mức, mà ngay trong buổi tiệc ấy, Phì Phì lại gặp phải một người rõ ràng đang cười rất thân thiện, nhưng chỉ cần nhìn thôi cũng khiến cậu thấy khó chịu và sợ hãi.
Người kia so với Sở Sinh lần trước thì còn trẻ hơn nhiều, thoạt nhìn cũng chỉ tầm tuổi Lâm Hàn. Nhưng với Phì Phì, Lâm Hàn là anh trai tốt, là người nhà không thể thiếu. Còn người trước mắt—đột nhiên không biết từ đâu xuất hiện, lại chủ động đến bắt chuyện với cậu—vừa nhìn thấy là cậu đã không muốn nhìn lần hai.
“Bạn nhỏ, em tên là Phì Phì đúng không? Em trông đáng yêu thật đấy.” Người đó vừa cười vừa bê một đĩa đồ ăn, tính ngồi xuống cạnh Phì Phì.
Kết quả còn chưa kịp ngồi xuống, Phì Phì đã nhanh như chớp bưng bánh kem của mình chạy biến đi mà không quay đầu lại.
Sở Kiêu Hàn và Ayer đang ngồi cùng cậu, giống như củ cải bị nhổ ra khỏi đất, cũng lập tức chạy theo.
Chờ đến khi chạy tới một nơi mà cậu bé thấy là an toàn, Phì Phì trốn phía sau một chậu cảnh lớn, rồi bắt đầu “ẩn nấp” theo kiểu tự cho là kín đáo, tiếp tục quan sát người kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT