Thôi quảng dẫn theo Phì Phì, Sở Kiêu Hàn, Ayer và Lương Hàn Dục tiếp tục đi vào bên trong. Vừa đi, trong lòng hắn vừa thấy vui vui.
Hắn biết, tuy mấy đứa nhỏ này ngày thường trông cứ như tiểu ma vương nghịch ngợm không ai trị nổi, nhưng thật ra đều là những đứa trẻ tốt bụng. Chúng không vì từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, có gia thế vượt trội mà sinh kiêu ngạo hay trở nên lạnh lùng, ương bướng.
Dù còn bé, bọn trẻ vẫn có thể vì một con chó nhỏ bị thương mà lo lắng đến vậy.
Cuối cùng, trong ánh mắt thúc giục liên tục của Thôi Nguyên và Trương Tiểu Hổ, Thôi Quảng người tài xế bất đắc dĩ đành vội vàng làm thủ tục đăng ký.
Chừng khoảng mười phút sau, nhân viên bệnh viện tiến đến, nhẹ nhàng nhận lấy chú chó con từ tay Phì Phì rồi đưa nó đi kiểm tra.
Bác sĩ quan sát phần chân bị thương của chó con một lúc lâu, cau mày rồi ngẩng đầu nhìn về phía Thôi Quảng, hỏi:
“Chó con này là nuôi trong nhà, hay là nhặt được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT