Nói xong câu đó, Sở lão gia tử tạm dừng một lát rồi mới nói tiếp: “Bất kể kết quả ra sao, đều phải báo cho ta trước tiên.”
Chờ Lương quản gia đi rồi, Sở lão gia tử mới quay đầu, vừa khóc vừa cười nói với Lâm Quốc Thịnh: “Gia môn bất hạnh, khiến ông phải chê cười rồi.”
Lâm Quốc Thịnh khẽ lắc đầu. Lúc này dù có an ủi hay nói gì khác cũng thấy không phù hợp, thế nên ông dứt khoát dẫn theo Lâm Hàn và Phì Phì xuống lầu trước.
“Tôi dẫn hai đứa nhỏ này xuống trước, lát nữa chờ ông dọn dẹp xong rồi cùng xuống. Dù sao cũng tới đông người như vậy, đều là đến mừng thọ ông đấy.”
Sở lão gia tử gật đầu, “Tôi nghỉ một lát rồi xuống.”
Lâm Quốc Thịnh nắm tay Phì Phì, dẫn theo Lâm Hàn đi về phía khu vực dưới lầu đông người. Biến cố vừa rồi, cuối cùng vẫn khiến buổi tiệc mừng vốn chẳng lấy niềm vui làm trọng tâm lại phủ thêm một tầng khói mù.
Chỉ là thấy Tiểu Tôn thỉnh thoảng len lén nhìn mình, vẻ mặt bất an, Lâm Quốc Thịnh vẫn phải lên tinh thần, cười khen một câu: “Lần này Phì Phì nhà ta lập công lớn đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play