Đem tiền đi làm việc thiện, ít ra cũng xem như tạo được chút công đức. Giữ lại thì có ích gì? Để lọt vào tay hai đứa phá gia kia, đến cả tiếng vang cũng chẳng còn nghe thấy.
Ông nội Sở thật sự đã tuyệt vọng với hai đứa con trai của mình, bằng không cũng sẽ chẳng làm ra quyết định dứt khoát đến vậy.
“Lão ca, anh nghĩ lại xem, có khi thân thể anh…” Lâm Quốc Thịnh định nói, có khi thân thể anh vẫn chưa đến mức ấy, anh còn trụ được mà.
Kết quả chưa nói hết câu đã bị ông nội Sở ngắt lời: “Tôi chỉ là đề phòng vạn nhất thôi. Dù sao cũng còn hơn đến lúc đó chuyện gì cũng chưa kịp chuẩn bị.”
Lâm Quốc Thịnh thật lòng không muốn nhận phần ủy thác này. Hắn có thể nhìn ra, hiện tại điều ông nội Sở quan tâm nhất chính là Sở Kiêu Hàn. Một khi đến cả điều này cũng buông bỏ, rất có thể tinh thần ông sẽ nhanh chóng sa sút. Khi đó, tai họa thật sự sẽ ập đến.
Hai người vẫn đang tranh luận, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ.
“Ông nội, là con.” Lâm Hàn gọi vọng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play