“Muốn…” Lúc này tiểu gia hỏa đã không còn phản kháng như ban nãy nữa, “Muốn mọi người cùng đưa Phì Phì đi nhà trẻ.”
Nói xong, Phì Phì liền vội vàng giơ một ngón tay nhỏ lên, ý bảo chỉ cần đưa một lần thôi là được. Phì Phì không phải một đứa bé tham lam.
Cậu bé thật ra cũng chẳng nhớ rõ mình bắt đầu có mong ước kỳ lạ này từ khi nào. Có lẽ là vào ngày đầu tiên đi nhà trẻ, lúc ấy Phì Phì còn chưa cảm thấy an toàn, cứ muốn ba ba, các bác, ông bà nội, ba nuôi, các anh và cả ông cố, ông ba cùng nhau đưa mình vào lớp học.
Giờ thì Phì Phì đã quen rồi, cũng không còn sợ đến trường nữa. Chỉ là vì trong nhà ai cũng cưng chiều cậu, mỗi lần muốn làm gì, chỉ cần mở miệng ra là được đáp ứng ngay. Thế nên nguyện vọng nhỏ này vẫn luôn cất trong lòng, lâu dần trở thành điều khiến bé cứ khắc khoải mãi.
Lâm Tư Niên thật không ngờ điều Phì Phì muốn lại là chuyện này. Anh lập tức gật đầu không chút do dự: “Lần sau đi học, mọi người chắc chắn sẽ cùng nhau đưa Phì Phì tới nhà trẻ.”
Ngày mai thì chưa được, hôm nay mới vừa chữa răng xong, mai và mốt Lâm Tư Niên đã định xin nghỉ cho Phì Phì rồi.
Nói xong, Lâm Cảnh Lịch cũng lên tiếng: “Bác cả sẽ thuê một chiếc xe lớn thật dài, để mọi người đều ngồi chung một xe đưa Phì Phì đi nhà trẻ, được không? Tan học xong còn cùng nhau đón Phì Phì về nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play