“Phì Phì cố lên! Em là giỏi nhất! Đợi xem răng xong, anh dẫn em đi cưỡi ngựa lớn nha.” Lâm Lân khích lệ cậu bé, sau đó chỉ tay về phía mấy anh em đang đứng cạnh: “Em nhìn đi, số một, số hai, số ba, cho tới số sáu, em muốn chọn con nào cũng được hết.”
Phì Phì nằm trên ghế, khịt khịt cái mũi nhỏ, mặt mày đang nhăn nhó vì đau, bị Lâm Lân chọc đến muốn bật cười mà không dám cười, sợ cười lên lại khiến cái răng sâu cắn mình thêm.
Bác sĩ Thẩm nhìn đoàn người lũ lượt bước vào phòng khám, vốn đã khá chật nay lại càng đông, liền có chút không chắc chắn hỏi: “Mấy người đều là… phụ huynh của bé sao?”
“Đúng vậy.” Lâm Quốc Hoành đứng ra đáp: “Bác sĩ chẳng phải vừa bảo vì sợ bé con sợ hãi nên người nhà cần vào cùng sao.”
Mấy người này đứng một chỗ, khí thế và cách ăn mặc quả thực không giống người thường. Làm bác sĩ nhiều năm, cả ngày tiếp xúc với giới có tiền, ít nhiều cũng rèn luyện được con mắt tinh tường.
Bác sĩ Thẩm bất giác ngẩng đầu liếc nhìn bảng tên treo ngoài phòng chính xác là phòng nha khoa.
Chỉ là sâu răng thôi mà…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play