Coi như lời nói, cũng rất quan trọng.
Lâm Hàn nhìn ba cậu bạn đang diễn rất nhập tâm, ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng lại thấy buồn cười. Trước đó cậu chỉ thuận miệng buông một câu dọa nạt, Giang Dương bọn họ tuy có hơi hồ đồ, nhưng xuất phát điểm vẫn là muốn tốt cho cậu.
“Các cậu làm cái gì vậy, vừa rồi tớ chỉ thuận miệng nói thôi mà. Nhà họ Lâm bọn tớ thật sự đến mức không nuôi nổi các cậu à?” Lâm Hàn lên tiếng, nhưng khi thấy Giang Dương rõ ràng thở phào nhẹ nhõm mới nói thêm: “Cùng lắm thì đến lúc đó ông cả tớ sẽ bàn bạc với các cậu một chút, có gì to tát đâu, chẳng lẽ đánh các cậu hỏng luôn chắc? Ở ngoài kia bao nhiêu người muốn được ông cả tớ chỉ dạy vài chiêu mà không có cơ hội đấy, các cậu đang nghĩ gì thế?”
Kỷ Dịch Thành và Giang Dương liếc nhau vài lần: Tụi tớ sợ chính là ông cả cậu muốn bàn bạc với tụi tớ đó!
Hai người nhìn bàn tay to lớn, thô ráp của Lâm Quốc Hùng một lúc, rồi không khỏi lạnh sống lưng, thân thể nhỏ bé như bọn họ, làm sao chịu nổi một cái tát của ông ấy chứ.
Lâm Hàn lặng lẽ đứng dậy rời đi. Thật ra ngay từ đầu cậu đã không định mang chuyện này ra trước mặt người nhà họ Lâm, dù sao theo như Giang Dương bọn họ nói, sự việc về cơ bản cũng đã được giải quyết ổn thỏa, lời đồn cũng đã được làm sáng tỏ. Vậy thì còn làm rùm beng lên làm gì nữa?
Cùng lắm tối nay hắn nói với ba một tiếng là được. Nhưng mà với tính cách của lâm Cảnh Lịch, cho dù hắn không nói, chậm nhất là ngày mai cũng sẽ biết thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play