Thủy Thời đã sớm nhanh chóng thu hồi bàn tay vừa chạm phải môi Phù Ly, âm thầm xoa xoa đầu ngón tay còn hơi tê rần.
Sau đó ánh mắt lại tránh né, không dám nhìn vào người đối diện Phù Ly thì vẫn cứ như vậy chăm chú nhìn cậu, cứ như thể trong đôi mắt kia, cậu không còn chỗ nào để che giấu.
Thủy Thời có hơi thẹn quá hóa giận. Nhìn cái gì mà nhìn! Thì là đút hắn một hạt dẻ hồ thôi! Không ăn thì thôi, làm gì cứ nhìn người ta chằm chằm như thế, muốn dọa người à!
Trong lòng cậu oán thầm không ngớt, nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật.
Phù Ly chỉ thấy Thủy Thời bưng bát cơm, ngồi chồm hỗm trên ghế đẩu nhỏ, rụt rụt cổ xoay người chậm rãi, cái eo mảnh khảnh cong cong nghiêng nghiêng về phía hắn. Rồi cúi đầu, cầm đũa không chút nghiêm túc mà lùa bát cơm nguội vào miệng.
Hắn nhìn thấy làn da sau gáy cùng vành tai đỏ ửng của thư thú, lại thấy hạt dẻ còn chưa nhai kỹ đã bị nuốt vội vào yết hầu, chẳng nếm được mùi vị gì. Phù Ly liền lộ ra hàm răng trắng nhởn, rứt một miếng chân dê đầy gân, chậm rãi nhai nuốt.
Thủy Thời nghe tiếng nuốt cùng tiếng nhai từ phía sau, chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh! Vội vàng thu mình lại, lùa nốt bát cơm, rồi “lạch cạch” đem bát đũa đẩy lên bệ bếp, nhấc chân chạy ra ngoài cho tiểu mã và sói con ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play