Thủy Thời vừa nói xong đã lập tức đưa hai tay nhỏ nhắn lên trước ngực, chuẩn bị sẵn sàng, gương mặt đầy vẻ thần bí pha lẫn mong chờ, trông như một con thỏ ngốc đang vui mừng đào hang. Đôi mắt long lanh sáng rực nhìn chằm chằm Phù Ly, như thể bên trong đã viết sẵn một hàng chữ đầy kiên định: Tin ta đi! Ta đáng tin lắm!
Phù Ly nghe vậy hơi nhướng mày, ngồi dậy, ánh mắt ám kim sâu thẳm chăm chú nhìn cậu.
Thủy Thời bị ánh nhìn đó chiếu đến có cảm giác bị áp bách, khoảnh khắc hưng phấn vì nghịch ngợm cũng theo đó mà rút sạch, cậu chột dạ, muốn quay người bỏ lui.
Phù Ly nhìn thấy, khẽ thở dài một tiếng rồi xoay người lại, một đầu tóc đen cứng cáp rũ xuống, phủ kín tấm lưng rộng và vững chãi.
Thủy Thời dừng bước, ngẩng đầu nhìn bóng lưng to lớn của hắn theo nhịp thở mà chầm chậm phập phồng. Cậu nhẹ nhàng rón rén lại gần, ngón tay lạnh lẽo khẽ chen vào lớp tóc rối tung, cảm nhận rõ ràng luồng nhiệt nóng hổi từ thân thể kia lan ra…
Lúc Trịnh lão hán đến sân nhà Thủy Thời, liền thấy tiểu ca nhi này không hiểu sao lại đỏ bừng mặt, ngồi xổm bên đống củi cạnh kho thóc, dùng sức xoa nắn con “bạch cẩu” nhặt được kia, miệng vừa làm vừa lầm bầm điều gì.
Thủy Thời thấy là người Trịnh gia tới, vội vàng dừng lại hành động “giận cá chém thớt” lên tiểu bạch lang, buông đầu nhỏ bị vò đến rối loạn rồi lên tiếng chào hỏi. Tiểu sói con một mình ngồi lại, mặt mày mơ màng, trên đầu còn vì tĩnh điện mà dựng mấy cọng lông ngốc nghếch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play