Thủy Thời lúc này toàn thân cứng ngắc, đầu óc trống rỗng, da đầu tê rần!
Cậu cách ánh mắt kia cực gần, gần đến mức như có thể mơ hồ thấy bóng mình phản chiếu trong đó. Không thở nổi!
Cậu chớp mắt liên tục, rồi lặng lẽ buông tay khỏi chiếc mũi lạnh lạnh và bàn tay bé nhỏ đang bóp lấy mình, chậm rãi thu lại.
Phảng phất chỉ cần bản thân không gây động tĩnh, lặng lẽ trốn đi, thì con Phù Ly này sẽ không biết mình vừa bị vật nhỏ này nắn bóp loạn xạ! Quả là tự lừa mình dối người, bịt tai trộm chuông!
Phù Ly lúc này trọng thương mới tỉnh lại, ký ức vẫn còn dừng ở khoảnh khắc trúng một mũi tên rồi hôn mê trong ổ sói. Nhưng vừa rồi được lau người bằng nước ấm, huyết mạch sống lại, lại uống thuốc của Tôn tiên sinh, độc trong người tạm thời được giải bớt. Khi Thủy Thời gội đầu cho hắn, hắn đã dần có tri giác, chỉ cảm thấy toàn thân bị hơi thở của Thủy Thời vây lấy, tựa như lại trở về căn nhà trên cây.
Vừa mở mắt ra, liền thấy chính là tiểu thư thú hôm ấy bị hắn ném đi, đang cách mình cực gần, đến cả cái nốt ruồi nhỏ trên làn da mịn màng kia cũng thấy rõ mồn một, còn đang ngây ngốc chớp chớp mắt.
Phù Ly hơi ngẩn ra, chẳng phải mình đã đưa về “người” bên cạnh rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play