Sau một lúc khi thang dừng hẳn Tie với một tay đặt dưới mông nhóc Trần Anh và tay còn lại thì đang vuốt lưng của nhóc con để nhóc an tâm hơn một chút. Tie bế nhóc con ra khỏi thang quẹo phải di chuyển về phía phòng bếp, đúng lúc này Miha đi đến bên cạnh y và tiến hành báo cao công việc hằng ngày của y. Sau khi báo cáo lịch trình xong Miha có cất tiếng hỏi Tie.
Miha: ‘Vương hôm nay ngài có cần tôi trông tiểu Anh giúp ngài không ?’ Tie: ‘Tiểu Anh ?’ y hơi nhíu mày khi nghe cách xưng hô này của quản gia nhà mình (*mình có giải thích về thân phận của Miha ở cuối chương 2 nha ai không nhớ có thể xem lại chương này). Miha: ‘dạ vương “tiểu Anh” là do cậu nhóc dặn tôi kêu như vậy ạ.’ Tie: ‘Vậy sao.’ Miha: ‘Vâng ạ’ Tie: ‘được vậy ngươi lui xuống đi.’ Miha: ‘rõ’. Cùng lúc đó thì cả ba đã đến trước cửa phòng ăn rồi Miha lúc này cũng lui xuống không làm phiền chủ nhân nhà mình dùng bữa sáng nữa. Lúc này Tie đã bế nhóc con vào phòng ăn và bắt đầu cho nhóc con ăn, cùng lúc đó phía hành lang tầng hai thì Miha đang nói chuyện với Nixic. Miha: ‘nè Nic ngươi có nhớ trước đây chủ nhân vốn dĩ đâu có ăn sáng bao giờ vậy mà nay lại đưa một nhóc con đi ăn sáng nữa chứ đúng là chuyện lạ.’
Nixic: ‘chắc là vì nhóc đó còn quá nhỏ nên chủ nhân mới quyết định làm như vậy. Mà như thế cũng tốt như vậy chủ nhân mới tự dành thời gian ra để nghỉ ngơi. Ngươi có nhớ không Miha trước đây vào mỗi tối chủ nhân có bao giờ đi ngủ đâu, cũng vì đó mà cả ta lẫn ngươi đều phát sầu vì chủ nhân đó.’
Miha: ‘cũng đúng trước đây chủ nhân lúc nào cũng ngồi yên trên ghế và làm việc suốt tối đến cũng chẳng đi ngủ lần nào còn nữa đến giờ ăn chủ nhân có bao giờ đến phòng ăn đâu vậy mà nay người chịu đi ngủ vào buổi tối sáng đến còn chịu đi ăn uống đàng hoàng nữa chứ. Xem ra nhóc con này có lẽ sẽ là cứu tinh của chúng ta đối với việc nghỉ ngơi và chăm sóc sức khỏe cho chủ nhân của chúng ta rồi.’
Cùng lúc đó, tại phòng ăn Tie sau khi cho nhóc con ăn xong thì bế nhóc lên và nói với nhóc con: ‘hôm nay nhóc sẽ đi với ta 1 phần là để làm quen với sinh hoạt nơi này còn lại trong quá trình đó ta sẽ dạy nhóc những kiến thức thường có ở đây.’Vừa nói Tie vừa bế nhóc con di chuyển về phía tòa án. Y đưa nhóc con băng qua một dãy hàng lang dài nối giữa tòa lâu đài với tòa án nơi y đang sống. Tòa lâu đài vốn rất rộng lớn nhưng lại vô cùng tĩnh mịch vì nơi này trước giờ chỉ có duy nhất một người sinh sống đó chính là y nhưng trong thời gian tới chắc sẽ có thêm một đứa nhỏ nữa sẽ sống chung với y khiến nơi cô độc này trở nên náo nhiệt hơn và cũng do đó y sẽ có những thay đổi lớn hơn bao giờ hết, mà đó là chuyện của tương lai bây giờ chúng ta hãy tập trung vào câu chuyện trước mắt đi nào.
Lúc này Tie vừa bế nhóc vừa nói cho nhóc con giờ giấc sinh hoạt ở đây: ‘vì nhóc được đưa đến đây cách đột ngột nên ta sẽ cho nhóc biết những giờ giấc ở đây. Đầu tiên là một ngày ở đây có 36 tiếng trong một ngày khác với Trái Đất mà nhóc từng ở.’ Trần Anh: ‘là sao ạ ?’ Tie: ‘ngày thường khi ở nhà nhóc có nghe bố mẹ nhắc đến giờ không ?’ Trần Anh: ‘giờ … A có phải là 8 giờ sáng hay 4 giờ chiều không ạ.’ Tie: ‘Uhm đúng rồi đó, nhưng ở Trái Đất một ngày có 24 giờ ngược lại với nơi đó thời gian một ngày ở đây có 36 giờ nên thời gian ở đây sẽ dài hơn so với ở Trái Đất.’
Trần Anh lúc này cứ như hiểu, cũng như không hiểu lắm điều mà Tie đang nói việc này vượt quá khả năng hiểu biết của nhóc con rồi. Nhìn thấy nhóc con như hiểu lại như cũng chưa hiểu lắm nên Tie cất tiếng hỏi nhóc: ‘Nhóc không hiểu chỗ nào à’ Lúc này Trần Anh buột miệng hỏi ra nghi vấn của bản thân: ‘Trái Đất là gì ạ ? không phải con là người Việt Nam sao ạ ?’ nghe xong câu hỏi của nhóc con khiến Tie đơ người mất mấy giây. Lúc này y mới nhớ ra mình quên chưa cho nhóc con biết về vũ trụ và các hành tinh điều này đã khiến y một tay bế nhóc con vừa đứng khựng lại giữa hàng lang nối giữa lâu đài với tòa án. Lúc này y đưa tay còn lại lên giữa hai hàng lông mày vừa nhéo nhéo một chút, sau đó y cất tiếng gọi Miha: ‘Miha’
Miha vừa nghe được gọi lập tức di chuyển nhanh đến đằng sau lưng của Tie và đáp: ‘Vương ngài cho gọi tôi’ Tie nhìn Miha rồi ra lệnh: ‘ đi báo cho hai kẻ kia rằng ta sẽ đến trễ’ Miha: ‘rõ thưa ngài’ đáp lệnh của Tie xong Miha lập tức di chuyển rời đi báo cho Exit và Nicht biết tin để họ bắt đầu công việc mà không cần quá chú tâm đến chuyện Tie không đến đúng giờ.Lúc này Tie liền bế nhóc Anh đi tiếp vừa đi y vừa nói: ‘bây giờ ta sẽ đưa nhóc đến một nơi để giải thích cho con dễ hiểu điều con thắc mắc.’ nói xong y cũng không nhận ra rằng mình đã đổi cách xưng hô với nhóc con trong vô thức. Sau khi đưa nhóc vào từ bên phải của tòa án từ phía lâu đài thì y quẹo trái đưa nhóc con đi lên cầu thang. Đi qua lầu 1 rồi đến lầu 2 đi tiếp lên lầu 3 thì y bế nhóc con bước vào hành lang lầu 3, ở hành lang y bế nhóc đi qua ba cánh cửa rồi dừng chân lại tại cánh cửa thứ tư. Y đưa tay lên mở cửa ra bước vào, cảnh tượng trong căn phòng khiến nhóc con phải mở to đôi mắt tròn to của mình lên một cách đầy ngạc nhiên.
Xin lỗi mọi người nhiều nha vì giờ này mới ra chương mới, lý do là thứ nhất mình cạn ý tưởng nên là hơi lâu phần còn lại do lười và mình thời gian đó không có nhà nên là giờ này mới ra chương mới thành thật xin lỗi mọi người nhiều.
Với lại mình cũng muốn thông báo là trước khi ra chương sáu mình sẽ sửa lại cốt truyện một xíu, mọi người yên tâm về mạch truyện nha vì mạch truyện vẫn đi như bình thường chỉ có sửa lại văn án của truyện thôi nên mọi người cứ yên tâm đọc truyện đi nha.