Tuyết trắng trải đầy mặt đất, phản chiếu ánh dương lóa mắt. Để phòng học trò mơ màng ngủ gật trong tiết đông giá lạnh, phu tử đặc biệt mở hé cửa sổ. Khổ nỗi, Kê Lâm Hề ngồi ở cuối lớp, ngay sát cạnh cửa, cửa sổ vừa mở, gió lạnh như dao xương ùa vào, quất thẳng lên người. Hắn ngồi yên trước bàn, hai tay cầm thư đã lạnh đến tím tái, vậy mà vẫn cắn răng chịu đựng.
Chẳng qua là chút lạnh giá, có gì đáng ngại? Thuở bé hắn cũng chẳng phải chưa từng chịu rét, nay há lại không chịu nổi?
Mở cửa sổ xong, phu tử quay lại bục giảng, tiếp tục kể chuyện lịch sử.
Tuy Kê Lâm Hề chỉ độ mười hai, mười ba đã từng vào thư viện đánh tạp, lén nghe giảng, về sau còn tự mình mua nhiều sách dạy học tạp lục đọc qua, bụng cũng xem như có chút mực, song rốt cuộc không phải chính phái, toàn là bàng môn tả đạo. Lâu dần, lòng cũng không thể ngay thẳng, nghe người giảng sử xưa, người ta thì chăm chú lĩnh hội đạo trung quân hiếu nghĩa, riêng hắn lại toàn chú tâm vào bọn vai phụ xảo trá, ham mê quyền quý hưởng lạc.
Thành thử đôi bên vốn chẳng cùng một đạo.
Nhưng vậy cũng không ảnh hưởng tới việc hắn chăm chú lắng nghe. Phu tử thấy hắn nghe chăm như thế, nhướng mày một cái, liền gọi hắn đứng lên trả lời. Kê Lâm Hề khẽ siết chặt đôi tay để làm ấm, vịn bàn đứng dậy:
“Phu tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT