Tôi vô tình bị ràng buộc với một hệ thống “Nhà từ thiện”.
Tin tốt là: tôi có tiền. Rất nhiều tiền.
Tin xấu là: số tiền đó chỉ có thể dùng để giúp người khác, bản thân tôi thì một xu cũng không được đụng đến.
Tôi giúp một cậu học sinh nghèo rửa bát, dọn sân trường để trả nợ, sau này cậu ấy trở thành thiên tài khoa học nổi tiếng trong nước.
Tôi giúp một đứa trẻ ở vùng núi nghèo khát khao được đi học, sau này cô ấy mặc áo gấm trở về làng, thành lập quỹ từ thiện mang tên tôi.
Tôi ra tay giúp đỡ một nữ diễn viên bị chèn ép vì không chịu "quy tắc ngầm", sau này cô ấy đứng trên sân khấu nhận giải Ảnh hậu, nói rằng người cô ấy biết ơn nhất trong đời chính là tôi.
Tôi đầu tư vào một dự án phục hưng ngành nghề nông thôn mà chẳng ai thèm ngó tới, cuối cùng người sáng lập dự án ấy trở thành doanh nhân trẻ nổi tiếng nhất cả nước.
Đến khi hệ thống tổng kết, chỉ số từ thiện của tôi vượt qua tất cả người dùng toàn mạng, nghiễm nhiên đứng đầu bảng.
Hệ thống Nhà từ thiện: 【…… Làm sao mà cô làm được vậy??? 】
Tôi: “…… Chắc là… hên thôi.”
p/s: Một câu chuyện ngắn ấm áp về lòng tốt và lòng người