Điểm sáng tượng trưng cho lão ong chúa nhấp nháy vài lần cuối cùng cũng tắt ngúm, đồng thời hai điểm xanh lục bên cạnh đột nhiên sáng lên.
Vào thời điểm lão ong chúa qua đời sẽ lưu lại Hồn Tinh, tân ong chúa thay thế lão sẽ hấp thu viên Hồn Tinh này để nhanh chóng trưởng thành, mà Hồn Tinh chỉ có một viên, tân ong chúa thì lại có hai con, tất nhiên không thể chia ra.
Đàn ong giống như cảm ứng được lão ong chúa đã chết lập tức trở nên xao động.
Đàn ong không ngừng bay múa trên không trung, âm thanh ong ong vang đầy trời giống như đưa tang lão ong chúa.
Sở Diệp thấy vậy chỉ biết thành thành thật thật trốn trong bụi cỏ, không dám ngoi đầu ra.
Thủ lĩnh đàn ong chết đi cũng là lúc đàn ong xao động mạnh nhất. Nếu như lúc này hắn lộ ra chỉ một chút hơi thở để đàn ong phát hiện chắc chắn sẽ bị vây công đến chết mất thôi.
Cũng may hắn đã lường trước nên có chuẩn bị mua hai túi phấn Vô Vị của thợ săn trong thôn, rồi rắc lên người nếu không bây giờ hắn giữ nhiều lành ít rồi.
Sở Diệp nhìn điểm sáng trên la bàn thấy hai quang điểm xanh lục đang đan xen với nhau, ánh sáng trên đó không ngừng lập lòe.
Không ít ong đàn hướng đến phía đông địa bản doanh bay qua, Sở diệp thầm nghĩ: Không biết có phải đám ong này bay qua đó là muốn đi quan chiến hay không.
Trên la bàn thể hiện cảnh tượng quang điểm lúc sáng lúc tối, lập lòe ngày càng nhanh, Sở Diệp âm thầm suy đoán trận chiến giữa hai con tân ong chúa này vô cùng kịch liệt.
Vị trí của Sở Diệp cách đại bản doanh có chút xa.
Đàn ong lúc này đều tập trung đến đại bản doanh, trong rừng im ắng mang lại cho người khác cảm giác hoang vắng.
Ánh mắt Sở Diệp nhìn sang hướng Đông Sơn Lĩnh.
Trên không trung Đông Sơn Lĩnh đang tụ tập vài đàn ong lớn, từ xa nhìn lại giống như từng đám mây bạc.
Sở Diệp nhìn đàn ong trên không trung âm thầm cảm thán,Ngân Sí Ong trong núi này đúng là không ít!
Khó trách đàn Ngân Sí Ong này trở thành bá chủ một phương trong núi, người bình thường không dám chọc vào.
Ước chừng qua khoảng hai canh giờ, trên la bàn chỉ còn hiển thị một điểm sáng lung lay từ trong đại bản doanh bay ra ngoài, Sở Diệp thấy thế liền biết trận chiến đã phân thắng bại.
“Ong ong ong….” Sở Diệp nghe thấy tiếng ong từ xa bay tới, âm thanh càng lúc càng lớn mang theo vài phần vui mừng.
Sở Diệp âm thầm suy đoán, đàn ong đây chính là đang ăn mừng tân vương ra đời, con ong chúa mới này đắc thắng, nhìn uy phong không thôi.
Trên không trung nguyên bản tụ tập đàn ong đông như mây, lúc này vô số Ngân Sí Ong bắt đầu tản ra, cảnh tượng nhìn cực kỳ hoành tráng.
Kẻ thắng được vạn chúng chú mục, kẻ bại lại không một tiếng hỏi thăm, Sở Diệp nhìn thấy thế thì bi ai cho tiểu ong chúa này một phen, dù vậy cũng nhìn theo hướng mà điểm sáng trên la bàn bay đi mà đuổi theo.
Sở Diệp đi theo chỉ dẫn của la bàn, nhanh chóng di chuyển trong rừng. Qua ba quẹo bảy rẽ hơn nửa canh giờ cuối cùng Sở Diệp cũng thấy được con tiểu Ngân Sí Ong vương lung lay một đường bay đi.
Tiểu Ngân Sí Ong vương này có tổng cộng bốn phiến cánh, trong đó có một phiến cánh bị rách nghiêm trọng, hẳn là bị thương nặng.
Nhìn thấy tiểu ong chúa, Sở diệp âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, Sở Diệp có chút lo lắng, nếu như con ong chúa nhỏ này bị chết hoặc bị thương nặng trong lúc chiến đấu, thì những thứ đồ mà hắn chuẩn bị không chút công dụng gì. Hiện tại thoạt nhìn con ong chúa nhỏ này mặc dù tình trạng có chút không tốt nhưng nhìn tinh thần của có xem như khá ổn.
Tiểu ong chúa nhìn thấy Sở Diệp, lập tức lộ ra bộ mặt hung ác, vừa rồi chiến đấu bị thương trong lòng nó còn nghẹn một bụng lửa giận đây, lúc này còn bị người ngăn lại thì càng tức giận sôi máu.
“Y y……” Tiểu ong chúa hướng Sở Diệp thị uy kêu lớn.
Sở Diệp lấy ra tấm lưới bắt ong hướng tiểu ong chúa ném qua.
Mặc dù tình trạng tiểu ong chúa không tốt, có chút bị thương sau trận chiến nhưng Sở Diệp không dám khinh thường đối phương, trong thôn từng có tiểu hài tử bị Ngân Sí Ong chích dẫn tới bị thương nặng, không có tiền chữa trị mà chết.
Tiểu ong chúa dù bị thương thì nó cũng là ong chúa, độc tính trong ngòi châm so với Ngân Sí Ong bình thường còn mạnh hơn vô số lần.
Hắn tốn một số tiền lớn mua lưới bắt ong, chất lượng coi như còn tốt, tiểu ong chúa bị vây trong lưới không cách nào thoát được, vùng vẫy lung tung bên trong không ngừng kêu lớn.
Sở Diệp lấy ra quyển trục Khế Ước, lấy linh hồn làm dẫn, thúc giục Hồn Lực trong thân thể thử khế ước với tiểu ong chúa.
Vầng sáng màu bạc bao phủ trên thân tiểu ong chúa, làm nó phẫn nộ trừng lớn mắt rồi mê mang một đoạn thời gian, sau một lát rất nhanh đã thanh tỉnh, vầng sáng bạc trên thân cũng dần dần biến mất.
Sở diệp nhìn thấy vầng sáng bạc dần biến mất liền biết lần khế ước đầu tiên của mình đã chấm dứt trong thất bại.
Sở diệp nhăn mày cũng không thể thất vọng, lần đầu khế ước thất bại cũng là trong dự kiến của hắn.
Số lần mà Hồn Sủng Sư có thể khế ước thử có liên quan đến Hồn Lực trong thân thể, Hồn Lực càng mạnh đại biểu tư chất của Hồn Sủng Sư càng tốt, tư chất Hồn Sủng Sư Hạ phẩm, lần đầu tiên khế ước có thể giao động từ 1 đến 3 lần, Trung phẩm thì khoảng 4 đến 6 lần, Thượng phẩm thì khoảng 7 đến 9 lần, tư chất Cực phẩm có thể đến 10 lần.
Sở Diệp kích phát quyển Trục Khế Ước thử khế ước lần nữa, tiểu ong chúa thấy vậy thì hoảng hốt một chút lại không có dao động nào khác.
Sở Diệp liên tục thử 4 lần đều thất bại không khỏi có chút lo lắng.
Ý chí của Vương cấp Hồn Thú so với Hồn Thú bình thường càng kiên định hơn nhiều, mà con tiểu ong chúa này có ý chí cực kỳ kiên định.
Sở Diệp từ trong không gian lấy ra một đĩa mật ong đưa đến trước mặt tiểu ong chúa.
Sở Diệp lại lấy ra mật hoa của Thảo Tinh hoa, loại mật này có hương vị thơm ngọt, linh khí sung túc đối với linh thú trưởng thành có chỗ tốt vô cùng lớn, cực kỳ được hoan nghênh. Sở Diệp tốn 10 đồng vàng mới mua được một bình nhỏ.