Long Nhai Thôn.
“Diệp ca, về rồi đấy à!”
“Diệp ca, ngươi mua gì thế!”
“Diệp ca, quả Bạch Lan trong ruộng ngươi sắp thành thục rồi, không nghĩ tới quả Bạch Lan của ngài trồng lớn lên lại rất tốt nha."
Nhìn thấy Sở Diệp, người trong thôn đều sôi nổi dừng lại công việc mà hướng Sở Diệp chào hỏi.
“Ừ, vừa về tới." Sở Diệp cười cười hướng thôn dân qua loa chảo hỏi rồi nhanh chóng rời đi.
Sau khi Sở Diệp rời đi, đám thôn dân lại không ngừng bàn luận.
“Diệp thiếu thật lợi hại, vốn dĩ còn tưởng là thiếu gia quen hưởng thụ không biết làm việc nhà nông, không phân biệt được ngũ cốc, không nghĩ tới chăm sóc đồng ruộng rất ra hình ra dáng."
“Đám Bạch Lan quả kia đúng là lớn lên không tồi, đoán chừng có thể bán được mười mấy đồng vàng.”
“Mà Bạch Lan quả của Diệp thiếu lớn lên thật nhanh, có phải là có bí phương gì không?”
“Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, tốt xấu gì cũng là thiếu gia Sở gia, bản thân có chút thủ đoạn cũng là bình thường."
“Không biết bí phương trồng là gì a, nếu như ta có thể trồng được như Sở thiếu thì tốt rồi.”
“Được rồi, đừng có mơ mộng nữa, biện pháp kiếm cơm của người ta sao có thể nói cho ngươi?”
“Sinh ra ở gia tộc lớn chính là tốt a! So với đám người quanh năm khổ cực trồng trọt tốt hơn nhiều, nếu như có thể thức tỉnh thiên phú trở thành Hồn Sủng Sư, may mắn khế ước với hồn thú lợi hại nữa thì có thể trở thành cường giả rồi.”
Một đồng vàng có thể đổi thành 10 đồng bạc, một đồng bạc có thể đổi 10 tiền đồng, thôn dân Long Nhai Thôn phần lớn đều nghèo khổ, những hộ gia đình không tồi trong thôn thu nhập một năm còn chưa tới 10 đồng vàng, mà Bạch Lan quả của Sở Diệp chỉ mới trồng hơn một tháng đã sắp thu hoạch được. Trong thôn không ít người nhìn mà thèm, mặc dù người trong thôn nhìn đến đỏ mắt, nhưng nghĩ tới gia tộc của Sở diệp cũng không ai dám đánh chủ ý xấu.
Long Nhai thôn một thôn nhỏ dưới quyền quản lý Sở gia, mà Sở gia là một trong ba đại thế lực ở thành Võ Lăng. Trong thôn, rất nhiều thân dân giao trồng Bạch Lan quả, Ngân diệp Thảo, Sinh Cốt hoa dùng để giao dịch với cửa hàng Sở gia mà sống, mà giống như Long Nhai thôn, xung quanh còn có hơn trăm cái thôn khác đều có quan hệ hợp tác với sở gia như vậy.
Sở gia vì muốn quản lý các thôn xóm bên dưới chặt chẽ sẽ an bài một vài đệ tử trong gia tộc đến các thôn xóm quản lý, vị trí Long Nhai thôn khá xa, phần lớn thôn dân đều trong tình cảnh nghèo đói, nhưng ít nhất thì vớt vát được cái nào tốt cái đó, sau khi quản sự trước đó rời đi đã 6 năm không một ai tình nguyện tới nơi khỉ ho cò gáy này.
Sở Diệp bởi vì gia gia qua đời, thời điểm đo lường thiên phú Hồn Sủng Sư lại là hạ phẩm, được liệt vào danh sách không có giá trị bồi dưỡng cho nên bị tống cổ đến nơi này.
Mặc dù Sở diệp ở Sở gia không được yêu thích nhưng vẫn treo tên tuổi Sở gia trên đầu thì trong mắt thôn dân được xem như một nhân vật lớn không thể đắc tội.
Thời điểm Sở Diệp tới, người trong thôn lo lắng vị đại thiếu gia này sẽ ỷ vào tên tuổi gia tộc mà ra oai tác quái khắp nơi do đó ấn tượng ban đầu cũng không mấy tốt.
Sau khi Sở Diệp tới đây liền tìm người biết sửa nhà trong thôn mà tu sửa lại phòng ốc, lại thuê người cày 8 mẫu linh điền được phân trong thôn, không những không ỷ thế hiếp người còn giúp người trong thôn có thêm công việc thêm thu nhập, qua một thời gian người trong thôn cũng không còn e ngại Sở Diệp nữa, nếu bất chợt gặp trên đường cũng có thể trò chuyện vài câu.
Sở Diệp về tới sân, sau khi đỏng cổng lại mới thở ra một hơi.
Trước khi vào thôn, Sở Diệp ở cổng thôn gặp phải Vương bà mối, đối phương lại muốn giới thiệu cho hắn một nha đầu vừa sang mười hai tuổi, dọa cho hắn sợ một trận.
Đưa tay sờ sờ vòng cổ, cười khổ một tiếng, hắn vốn không phải là người ở thế giới này, mà hắn vốn là người hiện đại vừa sang tuổi 31 mà vẫn còn là một kẻ độc thân. Mà thân thể nguyên chủ hắn xuyên tới bất quá chỉ mới 15 tuổi, lại có người muốn mai mối mà còn là một tiểu cô nương mười hai tuổi. sở Diệp chỉ có thể cảm thán tạo hóa trêu ngươi.
Tuy rằng hắn biết ở thế giới này người kết hôn rất sớm nhưng hắn vẫn có chút không thể tiếp thu được.
Sở Diệp đến thế giới này cũng đã hai tháng, mà trước đó Sở Diệp đang đọc một quyển tiểu thuyết mà trong đó có một tên pháo hối cùng tên cùng họ với hắn cho nên mới chú ý nhiều hơn một chút, không nghĩ tới chỉ một giấc ngủ vừa tỉnh đã xuyên đến trên người pháo hôi này.
Trên sách cũng không có nói nhiều đến vị nguyên chủ này, cũng may Sở Diệp tiếp thu được ký ức nguyên chủ cho nên xem như còn hiểu đôi chút.
Nguyên chủ vốn xuất thân tôn quý, có một gia gia lợi hại, thực lực cha mẹ cũng không tồi, đáng tiếc 5 năm trước, thời điểm cha mẹ nguyên chủ ra ngoài rèn luyện bị hồn thú giết chết, về sau địa vị của nguyên chủ ở Sở gia cũng tụt dốc nhanh chóng.
Năm tháng trước gia gia nguyên chủ vì muốn tìm kiếm cơ duyên cho nguyên chủ mà một đi không trở lại, lúc này đây nguyên chủ hoàn toàn trở thành tứ cố vô thân.
Sở gia mặc dù là đại gia tộc nhưng để đảm bảo gia tộc cường đại, tài nguyên tất nhiên phải tập trung vào một số đệ tử có tư chất tốt.
Mà trước đó lúc kiểm tra đo lường, kiểm tra ra nguyên chủ có linh hồn lực cấp hạ phẩm, tư chất hữu hạn, dù có trở thành Hồn Sủng Sư cũng không có bao nhiêu giá trị bồi dưỡng cho nên bị gia tộc từ bỏ.
Mà đệ tử trong gia tộc có tư chất như vậy không ít, Sở gia cũng không muốn tốn sức nuôi dưỡng cho nên đuổi từng người ra ngoài làm việc cống hiến cho gia tộc.
Vận khi tốt một chút có thể được phân đến một số cửa hàng Sở gia làm quản sự, cái khác không nói tới nhưng có thể trải qua mỗi ngày tốt đẹp không ít, vận khí không tốt sẽ bị phân đến nơi thâm sơn cùng cốc, tự sinh tự diệt.
Sở Diệp tương đối thuộc về vế sau, chính là một tên xui xẻo bị phân tới Long Nhai thôn, nơi mà không ai nguyện ý tới nơi xa xôi này.
Nguyên chủ đối với an bài của gia tộc vô cùng bất mãn, nguyên chủ từ nhỏ lớn tại Võ Lăng thành, làm sao hắn có thể bỏ được nơi phồn hoa này, vì thế hắn quyết định đem bảo vật mà mẫu thân lưu lại đưa cho thiên tài trong gia tộc là Sở Tư Thần, muốn xin đối phương chút che chở ở lại nơi này.
Thời điểm Sở Diệp xuyên tới đây lập tức thay đổi kế hoạch, nguyên chủ không muốn tới Long Nhai thôn nhưng Sở Diệp lại thật sự muốn tới.
Mặc dù tiếp nhận được ký ức nguyên chủ nhưng tính cách hắn so với nguyên chủ vốn là một trời một vực, Sở Diệp có chút lo lắng khi ở lại Sở gia thời gian dài sẽ bị người khác nhìn ra manh mối.
Sở Diệp cũng không bỏ được mà đem vòng cổ giao ra, bởi vì Sở Diệp phát hiện vòng cổ trên người nguyên chủ cùng với vòng cổ của hắn ở hiện đại vô cùng giống nhau.
Hello các đạo hữu, bộ mới ra lò, mình thấy đã có người dùng AI dịch nhưng mà muốn tự dịch theo văn phong để nghe lại nên quyết định vừa dịch vừa beta lại, có gì góp ý mọi người cứ cmt nhé.