Chỉ trong thời gian ăn một bữa trưa, đoàn phim đã mất nam chính.
Phó Nham tức đến mức nổi trận lôi đình ngay tại chỗ, túm lấy xấp hợp đồng giận dữ chồng chất, định đi tìm Kỷ Tử Dư hỏi cho ra lẽ. Đường đường là đạo diễn ngày ngày khom lưng cúi đầu như ông ta còn chưa đuổi cậu ta, vậy mà cái lão già giả bộ làm ông chủ suốt ngày sai bảo người khác kia còn có mặt mũi đòi bỏ vai diễn?!
Đồ khốn kiếp, có đi cũng phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng trước chứ!
Trong đầu Phó Nham thoắt cái đã hiện lên mười tám cách để hả giận, thậm chí còn tính luôn chuyện phải làm sao tính sổ lại những ấm ức từng chịu trước kia. Nhưng anh ta còn chưa kịp ra khỏi cửa.
“Đạo diễn ơi, người ta đi rồi ạ, lúc nãy quản lý của cậu ấy có để lại lời nhắn, nói là sẽ trả lại cát-xê, nhưng vì hai bên đều có trách nhiệm nên… nên không bồi thường nữa…”
Phó Nham nhất thời nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề, giận quá bật cười: “Trách nhiệm? Tôi có trách nhiệm gì? Là không sắp xếp khách sạn năm sao cho cậu ta, hay là không bao ăn ở cho cả ê-kíp của cậu ta? Nếu muốn bới móc thì cũng kiếm cái lý do nào đỡ hạ thấp IQ chút có được không?!”
Nhân viên nhỏ giọng nói: “Họ nói là, kịch bản với lúc đầu giao khác nhau, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc phát huy của cậu ấy, còn nói, nói anh…”
Cô gái liếc Phó Nham một cái, không biết có nên thuật lại y nguyên hay nên tô vẽ cho dễ nghe chút.
“Nói tôi cái gì?!” Phó Nham nghiêm giọng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play