Chiều hôm ấy, giữa cơn giông sấm chớp giật như rung trời, trong cơn mơ hồ choáng váng, Hạ Chi Thần bất giác nhớ đến ngày đầu tiên mình đến nhà Hạ Quân.
Một ngày oi bức tương tự như hôm nay.
Tiếng gió nghẹt thở, như đè ép cả không gian.
Cậu trong một đêm trở thành cô nhi, hoang mang không biết phải đi đâu về đâu. Cha mẹ đưa ông bà hai bên đi du lịch, chẳng ngờ gặp tai nạn xe, cả chiếc xe du lịch không ai sống sót. Chỉ vì tham gia trại hè của trường mà cậu tránh được một kiếp nạn, nhưng lại không biết nên cảm thấy may mắn hay đau buồn, vì mất đi toàn bộ người thân trong một cái chớp mắt.
Mẹ của Hạ Quân và bà ngoại của cậu quen biết từ nhỏ, quan hệ thân thiết còn hơn chị em ruột. Sau khi nghe tin, bà đau lòng vô cùng, để giúp cậu thoát khỏi bóng ma, đã đưa cậu đến Bắc Thành – nơi xa xôi cách biệt với quê nhà.
Cậu vẫn nhớ rõ lần đầu gặp Hạ Quân, bản thân mình trông như thể một đứa trẻ hư khiến người ta phát ghét nhất trần đời – hung dữ, lạnh lùng, nhìn ai cũng như kẻ thù. Ngày ngày tự nhốt mình trong phòng, cách ly với thế giới. Chỉ khi đói đến mức chịu không nổi, cậu mới hé cửa một khe nhỏ, nhận lấy phần cơm do bà Hạ đưa tới.
Hạ Quân đã mất trọn một tháng mới được phép bước vào phòng cậu.
Về sau, từ có thể vào phòng, đến có thể ngồi lại trong đó một lát, rồi đến ngủ chung một giường – Hạ Quân mất gần một năm mới dần dần kéo cậu ra khỏi vực thẳm, đưa cậu trở lại cuộc sống, trở lại trường học.
Một năm sau, lần đầu quay lại trường, Hạ Chi Thần có phần không quen, Hạ Quân đặc biệt xin nghỉ làm để đưa cậu đến tận cửa lớp, đợi cậu bình an ngồi vào chỗ mới chịu rời đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT