Sáng sớm hôm sau, Tạ Dung Tuyên đúng hẹn đến căn nhà nhỏ, rồi tìm thấy Văn Âm bên bờ sông.
Văn Âm xách cần câu, ngồi nhàn nhã bên bờ sông. Nhìn thấy Tạ Dung Tuyên bước ra từ trong rừng, nàng lập tức nở nụ cười tươi tắn: “Đến rồi à?”
“Ừm.” Gió đầu thu mang theo chút ấm áp, thổi qua những cành liễu thấp bên sông, đưa những chiếc lá xanh biếc đến gần Văn Âm.
Tạ Dung Tuyên một tay nhấc vạt áo, cẩn thận bước qua đám cỏ ven sông, tiến về phía Văn Âm. Nhưng cỏ cây mùa hè vừa qua vẫn còn tươi tốt, vài cành cây vướng vào y phục của Tạ Dung Tuyên, khiến thân hình hắn thoáng lảo đảo.
May mà chưa kịp ngã, một bàn tay đã kịp thời đỡ lấy, giúp hắn giữ vững thân hình.
Tạ Dung Tuyên ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Văn Âm chẳng biết từ lúc nào đã đến bên cạnh. Người vừa ra tay đỡ hắn, không ai khác chính là nàng.
Tạ Dung Tuyên mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt ấm áp như gió xuân: “Đa tạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT