Sau giờ ngọ, cánh cửa phòng tửu lâu bị đẩy ra. Một nữ nhân mệt mỏi bước vào, toàn thân như phủ đầy bụi đường.
Vừa vào cửa, nữ nhân khựng lại, ánh mắt ngẩn ngơ hướng về phía người đứng bên cửa sổ. Cửa sổ vốn đóng chặt giờ đã mở toang. Kiều Nguyện, với thân hình nhỏ bé, đang ghé người ra ngoài, dường như đang nhìn gì đó. Nghe tiếng cửa mở, Kiều Nguyện giật mình quay đầu. Nhìn thấy nữ nhân với dáng vẻ mệt mỏi và kinh ngạc, mắt Kiều Nguyện đỏ hoe, lập tức lao tới, gọi lớn: “Mẫu thân!”
Nhưng cảnh đoàn tụ cảm động ấy chỉ diễn ra được nửa chừng thì bị gián đoạn. Kiều Tố Y, yêu nữ danh chấn giang hồ, nhẹ nhàng xách Kiều Nguyện lên bằng một tay.
Kiều Nguyện nhìn thần sắc Kiều Tố Y, biết lần này mình mất tích đã khiến mẫu thân vô cùng tức giận. Cậu bé vội rụt cổ, cúi đầu, cẩn thận nói nhỏ: “Con không dám nữa, mẫu thân bảo gì con sẽ làm nấy!”
Kiều Tố Y dừng động tác, nhìn đứa nhỏ đang ôm đầu, nhắm chặt mắt trước mặt. Mọi mệt mỏi và lo lắng trong lòng dường như tan biến trong khoảnh khắc. Nữ nhân khựng lại một chút, cuối cùng không nhịn được, bật cười thành tiếng.
Nghe tiếng cười, Kiều Nguyện mới dám thở phào, ngẩng đầu dè dặt hỏi: “Mẫu thân, người không giận nữa sao?”
“Giận đến mức muốn đánh gãy chân con!” Kiều Tố Y hừ nhẹ, đáp: “Ai dạy con nói những lời này? Hôm qua rốt cuộc con đi đâu? Con biết mẫu thân đã tìm con bao lâu chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play