Hương thuốc nhàn nhạt vấn vít trên người Tạ Dung Tuyên, có lẽ vì thời gian dài nằm trên sập bệnh. Mùi hương ấy trở nên rõ ràng hơn khi đôi môi hai người chạm vào nhau, nhẹ nhàng mà sâu lắng.
Tạ Dung Tuyên cứng đờ, lông mi khẽ run như cánh bướm, chỉ cách Văn Âm trong gang tấc. Văn Âm nhìn lông mi ấy động đậy, cảm giác trái tim cũng khẽ gợn sóng. Sau nụ hôn, Văn Âm buông vòng eo Tạ Dung Tuyên, ngồi lại mép sập, mang theo ý cười nhìn người trước mặt.
Tạ Dung Tuyên bị ánh mắt ấy làm cho má ửng hồng, cả người như muốn chui vào đệm chăn để trốn. Ngón tay vô thức chạm lên môi, nơi vừa lưu lại dấu ấn của Văn Âm, lời nói rối loạn, chẳng thành câu.
Căn phòng rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn lại tâm tư ngổn ngang của hai người đối diện nhau.
“Ở Kính Thiên Quan một tháng trời…” Sau một lúc im lặng, Văn Âm đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, khép lại cánh cửa đang hé mở.
Cửa sổ đóng lại, tiếng chim trùng ban đêm cũng xa dần. Văn Âm ngoảnh đầu nhìn người trên sập, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác như giữa trời đất chỉ còn hai người.
Tạ Dung Tuyên dừng động tác, như cảm nhận được điều gì, kìm nén trái tim đang đập loạn, chờ đợi lời tiếp theo từ Văn Âm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play